Chào bác, trông cái mặt bác quen quen ( Đăng nhập | Đăng ký tạm trú )

 

· [ ] ·

 Về Bên Vết Thương Tôi Quỳ, chia cho em một nửa đời tôi

Em_tên_Na
post Jul 10 2009, 07:30 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #1

Newbie


Nhóm: Dân ngụ cư
Số bài viết: 1
Tham gia từ: 9-July 09
Thành viên thứ: 9.963

Tiền mặt hiện có : 516$
Số tuần chưa đóng thuế : 0

Bình chọn :




Chiều rất nắng, gay gắt và hanh hao đến muộn phiền. Em trốn ở một góc nhỏ không ai hay, nơi đủ cho em và những hoang mang, tư lự trải bày...

Từ sau lần trò chuyện với anh nơi đây, em nhận ra mình có một khả năng: tự họa chân dung rất giỏi. Em soi mình trong tách đen sóng sánh, trong bức vẽ hoa sen lồng kính trên tường. Và chợt nhận ra em, trong một bản thể khác, hoàn toàn khác với những gì thường thấy trong gương. Lạ tựa giấc mơ, chênh chao vạt nắng cuối chiều, mỏng mảnh như sợi tóc vắt ngang đời xuân xanh ngắn ngủi... Muốn gói thật chặt, nắm thật chắc, giữ vẹn nguyên những đường nét ấy trong đống đổ nát cuộc đời, trong chật chội tim nồng chưa một lần tuyết đọ phong nghênh. Nguệch ngoạc những đường nét không hình khối, không màu sắc, không trường phái, em vẽ trong tâm khảm bằng đăm đắng cafe. Những bức tranh không thành hình, bồng bềnh, chếnh choáng trong miên man, khắc khoải vực thẳm tâm hồn. Đâu đó những nét thánh thần, xen trong vệt màu ma quỷ... Em vẽ em của ngày tháng xa khơi, khi tim yêu còn vị ngọt nồng, xót xa cay đắng. Em vẽ em trong giấc mơ hoang con gái hai mươi son trẻ. Nét vẽ kiệt cùng, trăn trở yêu ghét, thiện ác song hành...

Người hỏi em: sao em viết ngày càng vật vã? Ừ, người thấy thế sao? Em cũng cảm giác mình đang khổ sở lắm đây, ngay trong những bình yên đến lặng. Em cố gắng làm lại cho mình một bản thể khác, hồn nhiên, thánh thiện, vô tư lự trong thơ và trong từng nét bút, nhưng sao được chẳng tày gang? Dù với thơ, em chỉ là kẻ qua đường, dạo chơi cho biết, nhưng mỗi lần chạm tay lên trang giấy, em lại khắc khoải tìm sự tròn trịa, hợp hòa giữa muôn chiều mâu thuẫn; sự sắc nhọn, rỉ máu của vạn nét trầm tư; sự đau đớn tột cùng trong ngàn tình thiên lý. Nhưng, hỡi ôi, sự hạnh ngộ với ngôn từ, câu chữ em hằng khao khát, hình như chưa bao giờ có được. Những sợi chỉ rối tung chắp vá một tâm hồn không lành lặn cứ đan kết vào nhau, vây bủa em. Vì thê nên em cứ mải miết kiếm tìm, vì thế nên em cứ lạc lối hoài không thoát được, vì thế nên em vật vã, khổ đau, kiệt cùng đến từng vần điệu...

Để rồi... chiều nay đi ngang phố vắng, vỉa đời tan tác lá bay, em thơ thẩn nhặt chút dư tình nhân thế đánh rơi trên ruộng đời cằn cỗi... làm của riêng cho mình.





Bài viết này được sửa chữa mông má bởi Em_tên_Na: Jul 11 2009, 07:15 PM



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Quan Huyện
post Jul 29 2009, 02:59 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #2

Regular Member


Nhóm: Dân làng Ven
Số bài viết: 195
Tham gia từ: 15-April 09
Thành viên thứ: 8.473

Tiền mặt hiện có : 54.695$
Số tuần chưa đóng thuế : 0

Bình chọn :



Huế Lời Của Rêu Phong Cổ Kính

Huế là thành phố của sương mù, thành phố của công chức, sinh viên, áo dài và giấc mơ thi sĩ. Nhưng Huế còn là một thành phố của rêu phong. Không ở đâu mà rêu xuất hiện nhiều như ở Huế. Cái màu xanh nhỏ nhoi như những đám mây xà nhanh xuống mặt đất, bám trai gái vào những vách tường cổ và ở đó vĩnh cửu như một lời ngụ ngôn về cuộc đời. Ai đọc những dòng chữ trên rêu, có thể nhận ra một chiều sâu mới về những năm tháng đã qua, đồng vọng trong sắc rêu phai là tiếng long mã xa rải đều bước kiệu. Tưởng chừng như bao nhiêu năm tháng đi qua bỗng dưng dừng lại, mượn lời của rêu xanh để nói chuyện ngày xưa.

Chỉ một màu xanh nhưng rêu Huế có đến hàng chục sắc. Màu rêu đỏ sậm trên những bức tường thành Đại Nội, màu xanh đậm trên vách những ngôi chùa cổ, màu rêu xanh nhạt và tươi mơn mởn trên thềm gạch sân những ngôi nhà vườn. Có lúc màu rêu ấy chợt xanh đen trên những cội mai già... và xanh để chưa từng xanh hơn ấy là màu rêu trên mái ngói những ngôi nhà xưa. Nói như vậy về sắc rêu xanh để thấy chỉ riêng về rêu thôi, Huế đã phong phú biết chừng nào. Nhỏ nhoi một chút màu xanh nhưng rêu Huế đã làm ấm những con đường lạ, phố xá huyền thoại hơn với nét duyên ngầm của những bóng rêu mọc lặng lẽ khiêm nhu không chờ một sự đoái hoài.

Rêu Huế thay đổi theo mùa. Mùa hạ, rêu thiếu nước, thân ngả màu vàng úa, dát một thứ ánh sáng lờ mờ lên những di tích xưa. Dàu dàu trong màu rêu xanh là sự sống được gắng gỏi đến lạ lùng. Dưới cái nắng khắc nghiệt, bóc từng mảng rêu vàng trên tay còn thấy mơ hồ những mầm xanh le lói thứ ánh sáng của ngôi sao Hôm ở cuối đường chân trời. Khi trời chuyển sang thu, rêu Huế ngả lên màu xanh non của da trời những ngày đẹp nắng. Trong sắc rêu u hoài có tiếng chim nhạn kêu thảnh thốt như một lời ru của nắng gió phong trần. Màu lá thu vàng rơi trên thềm rêu xanh non, chiếc lá nghiêng nghiêng như một con thuyền nhỏ lướt trên một biểu rêu lóng lánh những hạt sương thu. Khi những chiếc lá bàng chợt đỏ rực một màu quan tái, rồi rơi lặng lẽ như một nụ hôn trong đêm tối, Huế bước vào mùa đông với từng cụm rêu xanh thẫm. Giữa mưa lạnh lướt thướt, màu rêu xanh bàng hoàng như sự sống duy nhất bừng lên giữa màu không gian xam xám cánh chim le le. Càng lạnh, rêu càng xanh như một thách thức kiêu hãnh của dã tràng trước biển bao la.

Có ngày thảnh thơi, đọc lại cổ thư, bất chợt muốn rời khỏi chỗ ở tạm, ra phố cổ để lần tìm những dấu chân giờ đã xanh rêu. Nghe trong hiu quạnh chừng như có tiếng vó ngựa đổ hoài một khúc nhạc xanh xao. Tận cuối con đường nhỏ đầy những vũng sương mù, rêu vẫn còn xanh kín lối đi, khiến bước chân ngần ngại nhớ lại còn đường xưa đã đi qua.

Có nói gì thì màu rêu xanh cũng là một cổ tích của Huế. Ở đó vẫn còn những dấu hài của một cô tấm thảo hiền. Cầm nặng lên sắc rêu xanh là nỗi nhớ về một Đồng Khánh xưa với tiếng "Guốc gỗ trưa về khe khẽ nhịp". Màu rêu phảng phất trên những chiếc vạc lớn nằm trong Đại Nội như ru mãi tự ngàn xưa một khúc ca dao về những người lính Thú...Trên mái ngói những ngôi nhà cổ Gia Hội, Bao Vinh... rêu khe khẽ đượm buồn dưới nắng, sắc phong vàng như những bầy hoa dại dưới ánh mặt trời đã tắt.

Huế thực sự đã cuốn hút tôi như là một sự huyền bí,huyền bí từ những hàng cây, lối mòn, và nhất là con người xứ Huế .
Con gái xứ Huế không đẹp rực rỡ như con gái Hà nội, không kiêu sa như con gái Sài Gòn mà vẫn có một điều gì đó cuốn hút tôi, là dáng đi mảnh mai như tưởng tan hoà vào nước sông Hương ấy Điều bất ngờ ở chỗ con gái Huế có giọng nói rất ngọt ngào và êm tai, làm không ít những thi sĩ ở vùng khác đến Huế phải nhiều lần ngây ngất .

Con thuyền từ từ rời bến Văn Lâu thả xuôi theo dòng nước, người lái đò vừa chèo thuyền vừa hát . Bài hát nói về áo tím của người con gái sông Hương, làm tôi cảm thấy nao lòng khó tả như có cảm giác trôi về với những dấu tích xa xưa .Cô lái đò nghiêng nón, quay về bên du khách mỉm cười, nụ cười chứa đựng những sự xót xa nhọc nhằn , nhưng trong đôi mắt lại loé lên một niềm tin lạ kỳ .

Tàu ngược dòng Hương,là lúc trời bắt đầu sẩm tối, cô lái đò gỡ nón nhìn mảng màu tím ngắt ở phía núi xa xa : " Ngược dòng Hương Giang, trăng vàng tỏ, con thuyền nhỏ, mái chèo đưa, thuyền về đâu, mênh mang sóng đợi chờ ai, mây lặng lờ trôi Phu Văn Lâu nhớ người thương, giữa dòng nước chảy thuyền em, giữa đời xuôi ngược người ơi, mình em cô đơn" Tôi rời thuyến xuống bến, trăng vàng đã chênh chếch đầu núi , giọng hát chìm trong khoảng không tĩnh mịch, thành phố đỏ đèn .Thành phố này không rộng, chỉ đi bộ một đoạn tôi đã chìm vào trong những lối mòn xưa cũ , ven đường với những loài cỏ dại ngập lối chân đi, vít cả áo du khách như muốn níu du khách ở lại với thành phố mộng mơ này . Nói về một chút rêu phong, để thấy vì sao nhiều người đã quá đỗi yêu Huế, một tình yêu nhiều khi mụ mẫm mà không có bến bờ . Khi đối diện với sắc rêu, có phải là con người đang đối diện với quá khứ, tự soi trong sắc rêu ngày cũ để tin hoài một cái đẹp của tự nhiên mà tạo hoá đã hào phóng ban tặng.



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
ruoi08
post Aug 5 2009, 03:34 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #3

Newbie


Nhóm: Dân ngụ cư
Số bài viết: 9
Tham gia từ: 12-December 06
Thành viên thứ: 2.753

Tiền mặt hiện có : 502$
Số tuần chưa đóng thuế : 0

Bình chọn :



na na na..na na na..
white dove..flying the windz..
sp_ike.gif,yeu na mat thoi..chep.
u*` thi ta se cu*'oi ca tran gian nay`



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
kid
post Jan 8 2010, 12:35 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #4

Senior Member


Nhóm: Dân làng Ven
Số bài viết: 533
Tham gia từ: 9-July 08
Thành viên thứ: 5.164

Tiền mặt hiện có : 30.896$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Cho em được copy của chị nhe ......



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
kid
post Jan 11 2010, 12:22 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #5

Senior Member


Nhóm: Dân làng Ven
Số bài viết: 533
Tham gia từ: 9-July 08
Thành viên thứ: 5.164

Tiền mặt hiện có : 30.896$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Anh vẽ vời hạnh phúc bằng những màu sắc đơn giản, trầm tư nhưng nét vẽ đầy cảm hứng. Lặng yên, làm sao vẽ trăm ngàn hạnh phúc lên một bức tranh, hạnh phúc cứ chồng chất những nét vẽ chồng chéo và nghệch ngoạc nên trăm ngàn hạnh phúc chợt trở thành màu đen huyền diệu ... Một ngày chợt nhận ra anh sống như những gì mình viết, như một diễn viên đại tài vào vai kẻ khờ hay những nhân vật ... Chợt dửng dưng chẳng còn náo nhiệt trăn trở về thời gian làm nhạt phai màu sắc, mùi mực trên nét bút thơm tho.

Những âm thanh ngây dại không làm nên bài hát chợt yên lặng vì chẳng muốn làm phiền khoảng khắc tĩnh lặng . Đôi tay cảm hứng bấm nhẹ vào không gian trên những phím dương cầm ảo tưởng, những nốt nhạc yên lắng mệt mỏi đến miên man, người đọc gì trên những trang giấy trắng tinh ... bức thư tình lành lạnh, hoàng hôn héo hon

tĩnh giấc ... chợt chết ngất trong cơn mê.



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
« Bài viết cũ hơn · Âm nhạc - Hội họa · Bài mới tiếp theo »
 

Topic Options
2 người đang chống cằm trầm tư ngâm cứu chủ đề này (2 khách vãng lai và 0 thầy mo tàng hình)
0 Thành viên:
 

Xem diễn đàn ở dạng TEXT - PDA - Pocket PC