Chào bác, trông cái mặt bác quen quen ( Đăng nhập | Đăng ký tạm trú )

5 Trang < 1 2 3 4 5 > 

· [ ] ·

 Cao nguyên đá Hà Giang

Evil
post Mar 19 2009, 02:49 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #21

Elite Member


Nhóm: Dân làng Ven
Số bài viết: 1.596
Tham gia từ: 12-April 06
Thành viên thứ: 2.406

Tiền mặt hiện có : 195.426$
Số tuần chưa đóng thuế : 4

Bình chọn :



QUOTE(Míp @ Mar 16 2009, 09:31 PM)
QUOTE(Evil @ Mar 16 2009, 03:20 PM)
Con lợn đấy Míp nuôi cả đời nó cũng thế thôi. (Hihi, lại nhớ đến lão anh mình, sau khi lão đi lấy vợ và mình vẫn chưa chịu lấy chồng, lão về chỉ vào mình bảo mẹ là mẹ cho nó ăn làm gì phí tiền đi, nó ăn mãi của mẹ mà có tăng được cân nào đâu  rolleyes2.gif )
*



Mình thì mẹ không phải nuôi mà vữn tăng cưn! Làm thế nào bi giờ? rolleyes2.gif rolleyes2.gif
*



Không làm thế nào cả. Míp là Kinh chứ có phải Mán đâu sp_ike.gif


--------------------
Chó cứ sủa, đoàn người cứ đi
Chó cứ sủa, trăng cứ lên



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Mip
post Mar 19 2009, 03:06 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #22

Brown Sugar


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 4.254
Tham gia từ: 20-February 06
Thành viên thứ: 2.312

Tiền mặt hiện có : 81.854$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



QUOTE(Evil @ Mar 19 2009, 08:49 AM)
QUOTE(Míp @ Mar 16 2009, 09:31 PM)
QUOTE(Evil @ Mar 16 2009, 03:20 PM)
Con lợn đấy Míp nuôi cả đời nó cũng thế thôi. (Hihi, lại nhớ đến lão anh mình, sau khi lão đi lấy vợ và mình vẫn chưa chịu lấy chồng, lão về chỉ vào mình bảo mẹ là mẹ cho nó ăn làm gì phí tiền đi, nó ăn mãi của mẹ mà có tăng được cân nào đâu  rolleyes2.gif )
*



Mình thì mẹ không phải nuôi mà vữn tăng cưn! Làm thế nào bi giờ? rolleyes2.gif rolleyes2.gif
*



Không làm thế nào cả. Míp là Kinh chứ có phải Mán đâu sp_ike.gif
*



hehe.gif hehe.gif

Ờ nhể!!!! Sự thật hiển nhiên thế!!! rolleyes2.gif
Cơ mà vẫn phải "làm thế nào" đấy, để vứt đi đâu mấy kí lô mới thửa được hic hic (giá mà giống lợn Mán được nhỉ, để còn đi ăn uống tha hồ w00t.gif w00t.gif )


--------------------
You only live twice: once for yourself and once for your dreams
Tomorrow never happens



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Thị Anh
post Mar 22 2009, 02:28 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #23

Kẻ ngơ ngẩn như những người đần trong cổ tích.
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 3.036
Tham gia từ: 15-June 05
Thành viên thứ: 1.805

Tiền mặt hiện có : 75.874$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



LẶNG YÊN DƯỚI VỰC SÂU

Xin được mượn tên truyện của nhà văn Đỗ Bích Thúy làm tên bài viết du ngoạn lần này. Bởi nó đã ám ảnh tôi suốt chặng đường đi, nào những bờ rào đá, nào tiếng đàn môi, nào bát rượu ngô, nào những vực sâu, nào Pao, nào Súa. Đỉnh Tây Côn Lĩnh với những mối tình đẫm nước mắt của đôi trai gái. Và lần này, tôi đã nếm cái nắng, cái gió của Hà Giang, nơi trong từng dòng viết, chúng hiển hiện như những biểu tượng của vùng cao.

Cái nắng trong veo, chan hòa, như cảm giác thần tiên tràn ngập trên đỉnh núi, mượt mà bên những nương lúa, nương ngô. Thậm chí, làm cái màu xám của núi đá tai mèo hiểm trở cũng hiền hơn dưới ánh nắng. Những thung lũng hoa cải nằm lọt thỏm giữa ba bề bốn bên là núi, những vạt vàng roi rói xen lẫn màu của hoa Tam Giác Mạch.

Bản Sùng Là hôm nay vui. Những cô gái trèo lên bể nước, hát cho nó vang xa mấy núi mấy rừng, tiếng khèn da diết với những bước chân xòe dập dìu. Có cô lên hát mà tôi nghe chỉ bập bõm toàn “cú giả cò”, “em yêu anh”… đứa con nhỏ ngồi bệt xuống, nhìn mẹ hát say đắm. Ở trên này, trò chơi con trẻ cũng đơn giản mà đáng yêu. Những chiếc lốp ô tô trở thành đồ chơi cả tuần của một đứa trẻ. Hoặc dăm ba đứa bé tí tèo teo đắt nhau ra vườn bắp cải, cùng chơi trò đào đất tìm kiếm cái gì đó. Có nhóc con kiếm được chỗ ghế gỗ trở thành cái ô tô cậu cưỡi nhong nhong. Những cặp mắt chúng ngây thơ, mặc cho mũi dãi thò lò đặc quánh bởi cái rét căm căm. Trẻ con dân tộc thường ít có váy mặc hoặc quần, chúng hay phải cởi truồng cho đến năm 5-6 tuổi.

Trên đường đi, có những chàng trai nằm khoèo ven đường. Họ say đấy. Say là hồn nhiên ngủ thôi, tỉnh thì đi tiếp. Đôi khúc chàng nào may có vợ đứng cầm ô che cho chồng. Có ngựa thì vắt chồng ngang lưng ngựa mà về thôi, đường núi còn xa lắm. Đi đến những chặng núi hiểm trở, gặp chiếc xe win đèo kẹp 3, có hai cô Mông váy xòe ngồi đằng sau ôm chặt anh xe ôm. Họ rẽ vào lối đi tắt cheo leo làm chúng tôi nhìn theo phải lè lưỡi vì quá sợ.

http://inlinethumb25.webshots.com/43480/2588547560102193632S500x500Q85.jpg

Bản Sùng Là

http://inlinethumb02.webshots.com/43201/2367560320102193632S425x425Q85.jpg

Mẹ là ca sĩ

http://inlinethumb44.webshots.com/6315/2203600500102193632S425x425Q85.jpg

http://inlinethumb45.webshots.com/45036/2237573830102193632S500x500Q85.jpg

Chỉ mê cái lốp, ko rời tay phút nào.

http://inlinethumb06.webshots.com/8261/2987168730102193632S500x500Q85.jpg

bản đông vui

http://inlinethumb41.webshots.com/10152/2406225940102193632S500x500Q85.jpg

Bao vây một anh đầu trọc

http://inlinethumb26.webshots.com/42009/2458672450102193632S500x500Q85.jpg

cái mặt bụ bẫm thấy ghét.

Bài viết này được sửa chữa mông má bởi Thị Anh: Mar 22 2009, 02:48 AM


--------------------
... những khi va vấp ưu phiền, con chỉ cần về với mẹ yêu...



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Evil
post Mar 25 2009, 08:55 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #24

Elite Member


Nhóm: Dân làng Ven
Số bài viết: 1.596
Tham gia từ: 12-April 06
Thành viên thứ: 2.406

Tiền mặt hiện có : 195.426$
Số tuần chưa đóng thuế : 4

Bình chọn :



Phát hiện hang đá mới ở Hà Giang này
.
http://dantri.com.vn/c20/s20-315408/phat-h...nh-ha-giang.htm

Chàng nhà tớ cũng vừa đi HG về. Hơi bị sốc vì bà con dân tộc sống khổ quá.


--------------------
Chó cứ sủa, đoàn người cứ đi
Chó cứ sủa, trăng cứ lên



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Thị Anh
post Mar 27 2009, 10:41 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #25

Kẻ ngơ ngẩn như những người đần trong cổ tích.
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 3.036
Tham gia từ: 15-June 05
Thành viên thứ: 1.805

Tiền mặt hiện có : 75.874$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



http://inlinethumb60.webshots.com/44283/2949893280102193632S500x500Q85.jpg

Đến nhà của Vàng A Tủa ở bản Sủng Là, nơi đạo diễn Ngô Quang Hải và họa sĩ Phạm Quang Vĩnh chọn làm bối cảnh quay cho phim “Chuyện của Pao” trong một ngày xuân hoa mận trắng và hoa đào đang hé nụ. Những cánh đồng cải ngút ngàn ngay sát nhà của Tủa, hàng rào đá với chiếc cổng gỗ và bụi xương rồng trên bờ tường cho thấy sự tinh tế khi chọn lựa cảnh quay của mọi người. Tủa đang say, hôm nay ngày phiên, Tủa mới ở chợ về, còn say, còn ngủ, còn chưa tỉnh giấc, nhưng nhà Tủa vẫn mở rộng cửa. Ai ra vào mặc kệ. Nhà Tùa có mái ngói âm dương, tường trình thô sơ may mắn còn giữ nguyên. Trước cửa có chày cối giã gạo bằng gỗ chắc nịch. Bên trái có ô cửa phía trên rặt lá khô mà khách miền xuôi tới chơi hý hửng nhào vào chụp ảnh. Đến khi bước vào sau ô cửa đó lại rụt ngay chân ra vì ở trong… tuyền là trâu bò. Cái ô cửa đó là cửa của chuồng trâu bò mà. Thế mà đẹp . Ánh nắng vàng mượt làm cho tường trình của nhà đẹp rạng rỡ. Dăm ba chiếc váy phơi trước cửa. Cây đào mùa xuân năm nay do thời tiết lạnh nên chưa nở mà mới chúm chím làm khách tiếc ngẩn ngơ.

http://inlinethumb60.webshots.com/43579/2542720320102193632S500x500Q85.jpg


http://inlinethumb59.webshots.com/41402/2604881910102193632S500x500Q85.jpg

Ảnh: codet


Người đi chơi hình dung, những cô gái như cô Pao, Nhí, Súa với những mối tình đau đáu mãnh liệt nhưng mang hơi thở khác biệt chẳng giống nơi nào.“Phống run rẩy gỡ từng chiếc khuy áo vợ. Ánh trăng đang ngập tràn trên cả khoảng giường của hai vợ chồng. Vợ Phống đã nhắm mắt lại, Phống thì không, phải tranh thủ từng cái chớp mắt để ngắm vợ. Phống vẫn nghĩ, vợ mình dù già, dù xấu, dù như một mảnh củi khô thì mình vẫn yêu. Đúng thế thật. Phống vùi mặt vào ngực vợ, hít lấy hít để mùi da thịt thơm nồng của vợ.” (trích LYDVS), có lẽ cuộc sống đang khốc liệt và mạnh mẽ, da diết hơn khi đọc truyện của Đỗ Bích Thúy và những gì được chứng kiến trong chuyến đi này.


http://inlinethumb27.webshots.com/44186/2576915830102193632S500x500Q85.jpg
Ảnh: NLB

Tiếng lục lạc của bò, tiếng gà gáy cũng đặc biệt. Nó âm vang như một bản giao hưởng chiều thanh bình. Giữa sự bao la của cánh đồng cải, thấy mình... nhỏ nhoi quá... : )
Cont...

Bài viết này được sửa chữa mông má bởi Thị Anh: Apr 16 2009, 03:57 PM


--------------------
... những khi va vấp ưu phiền, con chỉ cần về với mẹ yêu...



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Thị Anh
post Apr 16 2009, 03:56 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #26

Kẻ ngơ ngẩn như những người đần trong cổ tích.
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 3.036
Tham gia từ: 15-June 05
Thành viên thứ: 1.805

Tiền mặt hiện có : 75.874$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



Có những bóng người ngồi lặng lẽ, họ thường chọn những mỏm đá, chơ vơ, và tôi nghĩ, không hề an toàn với tôi. Họ có thể ngồi đó một mình, hoặc thường là 3 cô gái, hoặc vài chàng trai, cứ vắt vẻo cheo leo như vậy, nhìn xuống phía thung sâu. Hoặc bất chợt trên cao kia, có bóng người đơn độc giữa núi rừng. Họ đúng như những con mèo, con báo đang đứng bất động. Tôi đành phải lý giải rằng, họ đang ngắm núi rừng của họ, cũng như người thành phố chúng ta thường thích những quán café có góc nhìn đẹp. Bởi trong quán, cũng có kẻ ngồi trầm tư một mình, người túm năm tụm ba tán phét buôn chuyện. Thì với họ, họ cũng như ta thôi. Họ đang ngồi… thư giãn.

http://i85.photobucket.com/albums/k55/nhanvat/15-1.jpg

Ảnh: QB
Người ở vùng này, trẻ con đi học sẽ biết nói tiếng Kinh. Thấy cô gái xinh, bảo “Lùa, lùa, lùa”, (cười đi nào) để chụp kiểu ảnh, các cô chẳng cười cho. Đến khi hỏi các cô: “Chào tạm biệt là gì?”, các cô bảo: “Là gút bai”. Ồ, thì ra các cô biết nói tiếng Anh đấy. vậy là chiến lược thay đổi từ “lùa” trở thành “hê lô – gút bai, hê lô- gút bai”. Các cô cười như nắc nẻ, nhiếp ảnh tha hồ tác nghiệp.

Nhưng cũng có những nỗi buồn bởi đá đang bị khai thác một cách bừa bãi, các di tích bị hiện đại hóa một cách thiếu hiểu biết đang làm phai tàn dần dần các hiện vật. Sự đồng hóa vẫn diễn ra, chúng đang làm nhạt đi những gì tạo nên vẻ đẹp đặc biệt của Hà Giang, nơi còn quá nhiều điều để khám phá. Chúng ta có là ích kỷ không, khi trong lòng cứ muốn họ phải giữ nguyên được những gì hàng trăm năm qua? Nhưng lại xót xa khi thấy hiện đại hóa đang thấm dần trong đời sống của người miền núi. Mà thôi, cuộc sống đơn điệu đang hằng ngày gặm nhấm tư duy và tâm hồn con người. Những nhịp điệu sôi động của thành phố, những tiếng ì ầm của máy móc ô tô, những mùi xăng mùi con người, mùi khét lẹt của mỗi chiều tắc đường… Những nỗi lo lắng thường nhật, sẽ vơi bớt đi, nếu có cái gì đó, kéo bạn ra khỏi cuộc sống này trong một khoảng thời gian.

Dường như đó cũng là lúc bạn tìm thấy một nguồn vui sống, một không gian khác, một thời gian khác mà nếu ở lỳ thành phố, ngồi lỳ trên cái ghế công sở ngày buộc 8 tiếng đều đặc chan chát, có lẽ, cuộc sống của bạn đã mất đi ý nghĩa rồi. Trước khi đi Hà Giang, nếu có thể, xin hãy đọc “Lặng yên dưới vực sâu”, và không gì hơn, khi tự trải nghiệm mình với các cung đường, hẳn ta sẽ thấy nỗi buồn sẽ phải tan mất, không thấy bất an như Sùa cảm giác có “ngọn gió thốc từ dưới đáy vực lên”…



--------------------
... những khi va vấp ưu phiền, con chỉ cần về với mẹ yêu...



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Quan Huyện
post Apr 20 2009, 04:24 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #27

Regular Member


Nhóm: Dân làng Ven
Số bài viết: 195
Tham gia từ: 15-April 09
Thành viên thứ: 8.473

Tiền mặt hiện có : 54.695$
Số tuần chưa đóng thuế : 0

Bình chọn :



Cám ơn bạn Thị Anh ...

Ảnh quá đẹp cộng thêm phần bài viết rất sống động , càng viết hình như bạn càng

buồn chắc là do mệt vì đừong xa ? Hay là mới mấy ngày mà đã " Đêm mơ Hà Nội

giáng Kiều thơm " ?

Vui . clap.gif



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Thị Anh
post Apr 21 2009, 05:01 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #28

Kẻ ngơ ngẩn như những người đần trong cổ tích.
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 3.036
Tham gia từ: 15-June 05
Thành viên thứ: 1.805

Tiền mặt hiện có : 75.874$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



Vầng, cảm ơn QH.

Tiếp:

DINH NHÀ HỌ VƯƠNG : PHAI NHẠT VỚI THỜI GIAN

Nếu muốn tìm một khung cảnh khác lạ, một nơi thực sự dấn thân, chinh chiến, gai góc, với những đồi, những núi non hiểm trở, những bình yên của các thung lũng, những mầm cây mọc trên đá tai Mèo, hãy nên đi Hà Giang, cách Hà Nội khoảng hơn 300 km. Khu di tích nhà họ Vương, một địa danh nổi tiếng và thu hút nhiều khách du lịch nằm trên địa bàn xã Sà Phìn, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang.

http://i85.photobucket.com/albums/k55/nhanvat/IMG_9105.jpg

Nằm trong thung lũng bao vây bởi những quả núi, nơi này có địa hình địa thể hiểm trở, như một pháo đài cố thủ và được bao bọc bởi hàng cây samu cổ thụ rì rào trong gió. Nhà họ Vương được xây dựng cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20, trong vòng 8 năm, hết khoảng 150 ngàn đồng bạc hoa xòe Đông Dương với biết bao công sức của người phục dịch và thợ chính được vời về từ vùng Vân Nam, Trung Quốc với kiến trúc thời Mãn Thanh. Đây là di tích lịch sử được Bộ VHTT công nhận năm 1993. Đến nay, trải qua thời gian và sửa chữa, hiện trạng không còn được đẹp và giữ nguyên như xưa nữa, thật là một điều đáng tiếc, nhưng đây cũng là tình trạng chung của số phận những di tích văn hóa lịch sử Việt Nam.

http://i85.photobucket.com/albums/k55/nhanvat/IMG_9051.jpg

Bước lên những bậc thang đá, dẫn tới một cánh cửa gỗ dầy khép kín, và bức tường thành bằng đá cao khoảng 2 - 3 m trông rất chắc chắn. Bước tiếp sẽ dẫn tới cánh cổng thứ hai có tấm hoành phi sơn son thếp vàng ghi bốn chữ: “Biên chinh khả phong” do triều Nguyễn ban tặng cùng thẻ ngà và áo mũ cân đai triều phục. Mái nhà được lợp bằng ngói âm dương giờ xanh rì rêu phong. Chất liệu và kết cấu của khu nhà được làm bằng đá và gỗ thông. Họa tiết trên kèo cột, trụ cột được chú trọng và độc đáo. Những năm xưa, khi thực dân Pháp xâm lược Việt Nam, người Mèo ở vùng Hà Giang cũng không tránh khỏi sự cai trị và ách áp bức của chúng. Trước sự thống khổ của người Mèo, Vàng Dúng Lùng đã đứng lên lãnh đạo người Mèo làm cho Pháp phải chịu không thể tiến sâu vào Đồng Văn và buộc phải kí hòa ước. Vàng Dúng Lùng tự phong thành thành vua của người Mèo với cái tên Vương Chính Đức. Sau này, Vương Chí Sình, người con trai của Vương Chính Đức được kế nghiệp, và đi theo cách mạng, trở thành Đại biểu Quốc hội khóa I-II, Huân chương Kháng chiến chống Pháp hạng nhất. Hồ chủ tịch đã đặt cho ông cái tên Vương Chí Thành và trao tặng 8 chữ: “Tận trung báo quốc, bất thụ nô lệ” (Trung thành với đất nước, không chịu làm nô lệ) và một thanh kiếm cho ông. Hiện trong gian phòng chính vẫn trưng bày những kỷ vật như vậy.

Ngoài gian nhà tiếp khách, gian làm việc, gian ngủ, gian dành cho các gia nhân giúp việc, gian của vợ cả, vợ hai, vợ ba, còn có kho thuốc phiện, kho chứa vũ khí, kho lương thực… Có lẽ dinh nhà họ Vương là nơi chứa thuốc phiện to nhất, và … “an toàn” nhất vùng biên thùy này. Làm vua một cõi, nên nhà họ Vương rất giầu và nhiều của cải.

http://i85.photobucket.com/albums/k55/nhanvat/IMG_9062.jpg

Đi lên phía trên gác áp mái, có những ô cửa như lô cốt để gác súng bắn ra ngoài bảo vệ toàn bộ khu dinh thự khi có biến. Phía dưới có hầm và đường hầm thoát thân rất kiên cố. Ngoài sân, có chiếc bồn tắm của chủ nhân chuyên tắm bằng sữa dê, nhưng hiện giờ nó nằm trơ chỏng, và đã trở thành cái bồn thoát nước một cách bi hài.

Ngay phía trước khu dinh nhà họ Vương, là khu lăng mộ với mộ cổ của dòng họ Vương, nằm trong cỏ lau và cây samu che chở.

http://i85.photobucket.com/albums/k55/nhanvat/IMG_2433.jpg

Chậm bước trong nhà họ Vương, lần hồi tưởng tượng nơi bộ máy thống trị cai quản của người Mèo xưa, tưởng như mùi những con ngựa chiến còn quanh đây. Phảng phất điệu khèn trong bóng tối vắng lặng của dinh thự họ Vương. Sự tàn phá của tạo hóa và của chính con người vô tình hay cố ý, làm hỏng những gì còn sót lại. Thầm hỏi, trước kia nó đã tồn tại thế nào trong lịch sử khi những người trong dòng họ Vương vẫn còn sống quanh khu dinh thự này, họ đều sống bình thường như những người dân tộc khác. Tất cả bàng bạc, lặng lẽ mòn với thời gian.

PS: Ảnh: Bưởi Sơn.

(Thực ra mọi ng đã chán ngấy cái Dinh họ Vương này rồi. Sửa sang làm láo lếu hết cả. Chán. Chả còn gì).

Bài viết này được sửa chữa mông má bởi Thị Anh: Apr 21 2009, 05:06 PM


--------------------
... những khi va vấp ưu phiền, con chỉ cần về với mẹ yêu...



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Thị Anh
post Oct 15 2009, 04:23 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #29

Kẻ ngơ ngẩn như những người đần trong cổ tích.
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 3.036
Tham gia từ: 15-June 05
Thành viên thứ: 1.805

Tiền mặt hiện có : 75.874$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



Post lại tiếp: leuleu.gif

Lùa...

1. Trong một lần phỏng vấn họa sỹ Quách Đông Phương về cái Nhạt, Quách có nhắc đến chuyện tại sao anh thường đi vùng cao khi lúa đã gặt xong.




Anh nghĩ gì về cái nhạt?
Cái nhạt của tôi, đồng nghĩa với sự văn minh. Càng văn minh, càng nhạt. Tôi sợ văn minh, nó có một sức hủy diệt văn hóa, mất văn hóa, và thế là ta sẽ nhạt!


"Người Mèo trên vùng cao, phiên chợ nào cũng chỉ ăn thắng cố, uống bát rượu ấy, mặc bộ quần áo ấy, đi chặng đường từ đấy ra chợ... Chính ta, những người của đô thị, đang tác động biến đổi họ chứ họ không hề nhạt.

Tôi đi lên Hoàng Su Phì ở Hà Giang, bà con ở đấy biết tháng 9-10, anh em nhiếp ảnh lên ầm ầm, phòng đắt, phở đắt. Tôi không lên đó tháng10, tôi lên đó tháng 11. Bà con bảo: “Ôi cái chú này, vừa rồi lúa chín đẹp thì chú không lên. Bây giờ mới lên, thì còn cái gì nữa đâu”. Tôi cười: “Dạ thưa bà, không ạ. Cháu lên không phải để chụp lúa ạ” - “Thế cậu chụp gì?” - “Cháu chụp... rạ ạ”. Đấy, các câu chuyện nó như thế, chán làm sao được?"



- Những tinh thần toats lên từ gương mặt, ánh mắt.

2. Anh Trung - người bạn cùng đồng hành trong chuyến này, nói: "Em có thấy ko? Người vùng cao mới thật hạnh phúc làm sao. Họ chẳng bao giờ thiếu nụ cười trên môi. Chính chúng ta - những người thành phố mới là những kẻ bất hạnh, bởi chẳng bao giờ chúng ta hài lòng cái gì cả. Có lẽ tạo hóa cố làm cho họ - những người Mông nghèo khổ và nhọc nhằn, thì họ mới được ở những vùng đất đẹp thế này.

3. Tình

- Quách ĐP bảo: Có lẽ là lần này ta chỉ cần ngắm cảnh người dân tộc uống rươu, và cái cách họ say...

- Tại chợ Mèo Vạc, tôi đã được chứng kiến hai người đàn bà sau trận rượu, bịn rịn ôm nhau, xiết chặt tay nhau, mãi, ko rời. Họ thật. Họ làm tôi lén khóc.
>>>

- Có hai người đàn ông ngồi uống rượu phía bên này cổng chợ. Họ đều rất trẻ. Có lẽ họ tâm sự về chuyện tình yêu. Một ng cúi đầu xuống nghe người kia nói. Hai bát rượu để song song.

- Mấy ng đàn bà xốc nách một người thanh niên. Anh ta say quá. Có lẽ đó là vợ và mẹ anh ta. Mấy ng lắc đầu nhìn nhau rồi tự nhiên bật cười ha hả, là vợ ta hả? Có lẽ bảo anh cút đi. thế là ta có cớ để đi.


<.....>
4.

Quách rất tâm đắc với câu slogan của Nhà sàn Đức: "VĂN MINH LOÀI NGƯỜI LÀM TRÁI ĐẤT ỐM YẾU"

Bạn Minh thì bẩu là HN bị hấp diêm nhiều quá. Tôi thì đang nghĩ, làm sao đừng để chính chúng ta là thủ phạm của sự hấp diêm ấy, hấp diêm HN, hấp diêm Hà Giang, hấp diêm các vùng đất hoang sơ khác...

***
(>>>Còn quá nhiều thứ để viết...smile.gif

***
Lùa: Có nghĩa là Cười.

- Kem ko các bác?

Bài viết này được sửa chữa mông má bởi Thị Anh: Nov 29 2009, 09:59 PM

Ảnh minh họa đính kèm
Tệp ảnh đính kèm

Hình ảnh đính kèm
Tệp ảnh đính kèm


--------------------
... những khi va vấp ưu phiền, con chỉ cần về với mẹ yêu...



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Mip
post Oct 15 2009, 04:58 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #30

Brown Sugar


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 4.254
Tham gia từ: 20-February 06
Thành viên thứ: 2.312

Tiền mặt hiện có : 81.854$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



"2. Anh Trung - người bạn cùng đồng hành trong chuyến này, nói: "Em có thấy ko? Người vùng cao mới thật hạnh phúc làm sao. Họ chẳng bao giờ thiếu nụ cười trên môi. Chính chúng ta - những người thành phố mới là những kẻ bất hạnh, bởi chẳng bao giờ chúng ta hài lòng cái gì cả. Có lẽ tạo hóa cố làm cho họ - những người Mông nghèo khổ và nhọc nhằn, thì họ mới được ở những vùng đất đẹp thế này."

Xin lỗi Thị Anh vì chọc phá vào bài viết nhưng em là người cực dị ứng với cái tinh thần là em gọi là "thi vị hóa sự nghèo khổ".
Một trong những mục đích lớn nhất của đời người, theo ý em, là được sống hạnh phúc. Nếu thực sự cảm thấy bất hạnh với cuộc sống thành thị thì hãy rời bỏ nó đi, lên vùng cao mà sống!!!
Nếu em thực sự thấy sống ở rừng rậm Amazon hợp với em hơn, em sung sướng hơn, hạnh phúc hơn ở Paris thì trộm vía, em nghĩ mình đủ sức bỏ Paris mà đi đấy!
Còn nếu chỉ coi mỗi lần lên Hà Giang, xem bà con dân tộc vui sướng đi trẩy hội như một kì nghỉ, như một chuyến xả hơi, được đối diện với một "văn hóa" khác với đời sống hàng ngày của ta... thì cứ đón nhận, nâng niu, yêu quý những giây phút ấy nhưng cũng đừng nhổ toẹt vào cuộc sống hàng ngày của chúng ta!
Theo thiển ý của em, văn minh không hủy diệt văn hóa, văn minh làm thay đổi các nền văn hóa. Chẳng có gì là bất biến cả.


--------------------
You only live twice: once for yourself and once for your dreams
Tomorrow never happens



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
« Bài viết cũ hơn · Du ngoạn · Bài mới tiếp theo »
 

5 Trang < 1 2 3 4 5 >
Topic Options
2 người đang chống cằm trầm tư ngâm cứu chủ đề này (2 khách vãng lai và 0 thầy mo tàng hình)
0 Thành viên:
 

Xem diễn đàn ở dạng TEXT - PDA - Pocket PC