Chào bác, trông cái mặt bác quen quen ( Đăng nhập | Đăng ký tạm trú )

3 Trang < 1 2 3 > 

· [ ] ·

 Lịch Sử Một Số Tôn Giáo Lớn.

Sóng
post Jun 23 2004, 03:54 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #11

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Hồi giáo phát triển mạnh từ thế kỉ VII do tính mở của nó. Bất cứ một người nào cũng có thể gia nhập bằng cách thề tuân theo Giáo lý, mà không cần có sự cho phép của bất cứ một giáo phẩm, tu sĩ nào.

Mohamet sinh năm 570, trong 40 năm đã chuẩn bị cho tôn giáo mới, chỉ có một Chúa, và Mohamet là tiên tri cuối cùng. Ông cũng đã đặt ra những quy định, hệ thống giáo lý, tập hợp trong kinh Coran (Koran – Qur’an). Theo đó, Chúa Allah đã cho loài người biết điều tốt, để phân biệt với quỉ sứ. Vào ngày tận thế, Phán xử cuối cùng, con người sẽ chịu sự phán xét về tất cả những hành động của mình.

Năm 622, Mohamet rời khỏi quê hương Mecca để đến Medina truyền giáo. Do đó, với người Hồi giáo, có 3 thánh địa là (với độ quan trọng giảm dần) là Mecca, Medina, Jerusalem.

Trong khoảng 10 năm, cho đến trước khi “thăng thiên” vào năm 632, ông đã hoàn chỉnh giáo lý của mình, trong đó quan trong nhất là 5 Giáo điều Trụ cột

1. Thề tôn giáo - shahada
2. Cầu nguyện - salat
3. Quyên góp - kazat
4. Giữ giới (trong tháng ăn chay) - sawm
5. Hành hương - hajj


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 03:54 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #12

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Điều thứ nhất : mọi người Hồi giáo đều phải luôn phải tin chỉ có một đấng Tối cao, Toàn thiện, Toàn năng, và Nhân từ là Allah. Tuân theo lời dạy của đấng Allah, con người sẽ được sống sung sướng trong thế giới. Lời thề tôn giáo là điều bắt buộc với mọi tín đồ: “Xin luôn tin vào chỉ có một Thượng đế duy nhất là đấng Allah và Muhammad là sứ giả của Người”.
Câu này cũng tựa như câu “Lậy Chúa” hay “Nhân danh Cha, Con và Thánh Thần” của người Công giáo

Điều thứ hai : tín đồ Hồi giáo phải cầu nguyện một ngày 5 lần vào buổi sáng, trưa, giữa chiều, mặt trời lặn, và tối. Khi cầu nguyện phải quay về hướng Thánh địa, Thời kì đầu, họ quay về Jerusalem, nhưng sau đó thì đổi lại là quay về đền Kaaba ở Mecca.
Nếu tại giáo đường, thì bao giờ vòm chính cũng quay về Mecca, hoặc tín đồ theo hướng của tu sĩ đứng đầu, hoặc tự xác định. Trước khi cầu nguyện, tùy vào hoàn cảnh, mà phải tắm rửa, rửa tay, mặt, miệng, chân… Buổi cầu nguyện chiều ngày thứ sáu bắt buộc phải là cầu nguyện tập thể.
Buổi cầu nguyện sáng phải đứng lên, quì xuống, dập đầu 2 lần, buổi trưa, chiều, tối 4 lần, buổi mặt trời lặn 3 lần.

Lời cầu nguyện rút từ kinh Koran, mà sau đây là một đoạn ví dụ :
(tôi dịch có thể không chính xác lắm, nhưng chắc đúng về đại ý).

Nhân danh Thượng Đế,
Đức Chúa Toàn năng, Nhân từ

Cầu nguyện Thượng đế, Chúa tể của bầu trời
Đức chúa Toàn năng, Đức chúa Nhân từ
Đức chúa phán xử cho ngày Tận thế
Chúng ta cầu nguyện chỉ mình Người
Chúng ta trông chờ sự cứu giúp chỉ từ mình Người

Dắt chúng ta đi trên con đường đúng đắn
Con đường mà Người mong muốn
Để không ai phạm lỗi với Người
Để không ai lầm đường lạc lối ….

Câu cầu nguyện cuối cùng trong mỗi lần là : Sự bình yên, nhân từ, và Ân huệ của Thượng đế sẽ đến với chúng ta.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 03:57 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #13

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Điều thứ nhất : mọi người Hồi giáo đều phải luôn phải tin chỉ có một đấng Tối cao, Toàn thiện, Toàn năng, và Nhân từ là Allah. Tuân theo lời dạy của đấng Allah, con người sẽ được sống sung sướng trong thế giới. Lời thề tôn giáo là điều bắt buộc với mọi tín đồ: “Xin luôn tin vào chỉ có một Thượng đế duy nhất là đấng Allah và Muhammad là sứ giả của Người”.
Câu này cũng tựa như câu “Lậy Chúa” hay “Nhân danh Cha, Con và Thánh Thần” của người Công giáo

Điều thứ hai : tín đồ Hồi giáo phải cầu nguyện một ngày 5 lần vào buổi sáng, trưa, giữa chiều, mặt trời lặn, và tối. Khi cầu nguyện phải quay về hướng Thánh địa, Thời kì đầu, họ quay về Jerusalem, nhưng sau đó thì đổi lại là quay về đền Kaaba ở Mecca.
Nếu tại giáo đường, thì bao giờ vòm chính cũng quay về Mecca, hoặc tín đồ theo hướng của tu sĩ đứng đầu, hoặc tự xác định. Trước khi cầu nguyện, tùy vào hoàn cảnh, mà phải tắm rửa, rửa tay, mặt, miệng, chân… Buổi cầu nguyện chiều ngày thứ sáu bắt buộc phải là cầu nguyện tập thể.
Buổi cầu nguyện sáng phải đứng lên, quì xuống, dập đầu 2 lần, buổi trưa, chiều, tối 4 lần, buổi mặt trời lặn 3 lần.

Lời cầu nguyện rút từ kinh Koran, mà sau đây là một đoạn ví dụ :
(tôi dịch có thể không chính xác lắm, nhưng chắc đúng về đại ý).

Nhân danh Thượng Đế,
Đức Chúa Toàn năng, Nhân từ

Cầu nguyện Thượng đế, Chúa tể của bầu trời
Đức chúa Toàn năng, Đức chúa Nhân từ
Đức chúa phán xử cho ngày Tận thế
Chúng ta cầu nguyện chỉ mình Người
Chúng ta trông chờ sự cứu giúp chỉ từ mình Người

Dắt chúng ta đi trên con đường đúng đắn
Con đường mà Người mong muốn
Để không ai phạm lỗi với Người
Để không ai lầm đường lạc lối ….

Câu cầu nguyện cuối cùng trong mỗi lần là : Sự bình yên, nhân từ, và Ân huệ của Thượng đế sẽ đến với chúng ta.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 04:29 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #14

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Điều thứ năm : Hành hương đến Mecca.

Hành hương là một thủ tục bắt nguồn từ người Ả Rập, trước cả khi Hồi giáo ra đời, và được Mohamet đặt thành giáo điều. Tất cả mọi tín đồ trưởng thành có khả năng về thể xác và tài chính đều phải hành hương về Mecca ít nhất một lần trong đời.

Tháng dành cho hành hương là tháng thứ 12 trong lịch Hồi giáo, các tín đồ phải đến Mecca, nơi có ngôi đền Kaaba, Ngôi nhà của Chúa, hay là bàn thờ mà tổ phụ Abraham và con trai Issac dựng lên để hiến tế Chúa, là nơi giao ước tha tội của Chúa với loài người.
Nơi quan trọng nhất đền là Khối Đá đen Cực thánh, là nơi thiên thần Gabrien dựng lên, hoặc theo thuyết khác là Tổ Adam dựng.

Tín đồ phải tẩy rửa cơ thể khi vào Kaaba, mặc đồ trắng, để tượng trưng sự thanh sạch, bình đẳng trước Thượng đế. Họ phải đi quanh đền Kaaba 7 vòng, đi lại giữa hai ngọn đồi quanh đền 7 lần, cùng những nghi thức tôn giáo khác.
Họ phải ở Mecca 7 ngày, tiếp theo là 3 ngày, bắt đầu là tẩy rửa và cầu nguyện ở Kaaba. Tiếp theo là đến thăm Mina, một ngọn đồi bên ngoài Mecca, ngủ đêm ở đó, hôm sau họ phải lên đồi Arafat, thức ở đó từ khi trăng lên đến khi mặt trời mọc, làm các nghi lễ… Sau đó ngủ đêm tại Muzdalifa, nơi nằm giữa Arafat và Mina. Sáng hôm sau họ về Mina, trên đường về họ dừng lại tại một cột đá tượng trưng cho quỉ Satan, và ném 7 viên đá vào đó.

Cuối cùng là việc hiến tế một con vật, thịt được chia cho những người nghèo. Thủ tục hiến tế của người Do Thái, theo kinh thánh, Thiên Chúa đã yêu cầu tổ phụ Abraham hiến tế con trai là Issac, Abraham tuân lệnh Thiên Chúa, nhưng khi ông đâm dao vào cổ con trai mình thì thiên thần Gabrien hiện ra ngăn lại, nói rằng Chúa đã thấy sự trung thành của ông. Liền đó xuất hiện một con cừu để Abraham thay thế.

Hầu hết các tín đồ sau khi hành hương đều đến Medina viếng mộ Tiên tri Mohamet.
Nhiều người tiếp tục đến Jerusalem, vì theo họ, Mohamet đã đi từ Medina đến đó, và thăng thiên đến với Allah từ hòn đá trong ngôi đền thờ nổi tiếng : Giáo đường Khối Đá (Dome of the Rock).


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 04:29 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #15

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Tôi xin bổ sung một ít:
- Chứ Tin Lành nếu dịch ra chữ Hán là Phúc Âm thì dễ hiểu hơn. Còn trong tiếng Anh là Protestantism có nghĩa là "Thệ Phản", tức là thề phản lại giáo hội La Mã. Kinh thánh của các đạo thuộc Thiên Chúa giáo (Chính Thống, Công giáo, Tin lành) đều có hai phần: Cựu Ước (thuộc Do Thái giáo) và Tân Ước (kể về cuộc đời của Jesus. Không biết đạo Chính Thống ở các nước dịch kinh từ tiếng gì chứ đạo Công giáo La Mã dịch kinh từ tiếng Latin. Còn đạo Tin lành riêng phần Cựu ước dịch kinh từ tiếng Hebrew.
- Đạo Tin lành còn "phản" lại một niềm tin thuộc Công giáo nữa là: Họ cho rằng Jesus là con của ông Giuse và bà Maria.
- À! Sẵn đây xin hỏi luôn. Phép thông công là gì vậy mà người ta nói trước đây Giáo hoàng La Mã và Giáo chủ Chính thống ở Constantinople đã rút phép thông công của nhau.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 04:30 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #16

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Thông công được hiểu là Giao tiếp với Nước Chúa.

Khi giáo dân còn thông công được, tức là linh hồn họ còn có thể có con đường đến với Thiên Chúa. Do đó họ còn có hi vọng nghe được lời Chúa, ngược lại, lời khấn nguyện, xưng tội của họ cũng đến được với Thiên Chúa.

Ngược lại, khi đã bị rút phép Thông công, thì có thể hiểu là họ không còn cơ hội để hiện diện trước Chúa nữa. Họ bị loại ra khỏi vòng cứu xét của Chúa. Và vì không còn có thể liên thông với nước Trời, họ chẳng thể lên Thiên đường. Con đường duy nhất sau khi chết là xuống Địa ngục.

Thông công là sự giao tiếp giữa con người và Chúa, nhưng Nhà thờ lại có quyền này !!!
Đó là dựa trên nguyên tắc : Đại diện.
Jesus là đại diện cho Thiên Chúa - Thượng Đế ở trần gian, thay mặt Chúa Cha để nói với loài người.
Khi Jesus Phục sinh và thăng thiên, thì truyền lại quyền đại diện đó cho Tông đồ của mình, là thánh Pie.

Thánh Pie bị người La Mã xử tử, theo truyền thuyết thì di thể được chôn ngay tại nơi mà bây giờ là Toà Thánh - Đại thánh đường Pie (Tiếng Anh : Saint Pie, tiếng Ý: San Pietro)

Những người nối tiếp thánh Pie là các Giáo Hoàng, do đó cũng là người thay mặt chúa Jesus, và do đó là thay mặt Thiên Chúa ở trần gian.

Các giáo phẩm: Hồng y, Tổng giám mục, Giám mục, Linh mục, đến lượt mình, lại là đại diện Giáo Hoàng, do đó là đại diện Thiên chúa ở cấp thấp hơn.

Và vì vậy họ có được cái quyền "xử lý" Linh hồn giáo dân - ở mức thấp hơn họ. Trong đó thông thường nhất là xưng tội, rửa tội, và ghê gớm nhất là rút phép Thông công.

Do đó rút phép Thông công trở thành một công cụ đầy quyền lực của Giáo hội, một vũ khí đáng sợ có thể dùng để uy hiếp ngay cả các vị hoàng đế.

Giáo phẩm có thể rút phép thông công của bậc thấp hơn, nhưng Giáo hoàng là cao nhất, nên chẳng ai có thể rút phép Thông công của Giáo hoàng.

Chỉ chờ khi có những hai vị Đại diện Chúa ở trần gian : Giáo hoàng La mã phương Tây và Đại giáo chủ Chính thống phương đông. Và họ đã rút phép Thông công của nhau vào thế kỉ V như là một sự phủ nhận quyền lực của nhau !!!!

Tin Lành không chấp nhận có Linh hồn cao quí hơn, mục sư không có quyền với linh hồn giáo dân, nên không thể rút phép thông công ai hết.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 04:31 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #17

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



QUOTE
vậy xin hỏi bác Chitto nghen, vậy sao bác biết được hay quá, em theo đạo Công Giáo từ nhỏ, hồi nhỏ thì đi nhà thờ theo lệ thôi, nhưng khi lớn lên thì khác, nhưng nói chung vẫn tin vào tôn giáo của mình. theo như em biết thì phép thông công không giống như bác nói vậy, phép thông công có nghĩa là trong trường hợp nào đó, một người không đi dự thánh lễ ngày Chúa Nhật trong nhà thờ được thì có thể thông công cùng hội thánh bằng việc lành như cầu nguyện hay xem lễ trong TV,... có thể thay thế cho việc đi đến nhà thờ được, còn người bị trút phép thông công thì không được quyền làm những việc này, hay cách khác là được xem như ngoại đạo, nhưng họ vẫn có quyền đi dự lễ, vì đó là quyền của họ, nhưng chỉ không được ơn ích mà thôi...
Còn về việc các Linh Mục hay Giám Mục được coi trọng trước mặt Chúa hay không, thì cũng do hành vi của họ đối với Thiên Chúa mà thôi, theo tôn giáo thì tin Thiên Chúa là đấng thưởng phạt công minh, tức là phạt hay thưởng là tuỳ thuộc vào những việc ta đã làm cho tha nhân cũng như cho Thiên Chúa.


Vâng, hiện nay thì là như vậy, bởi hiện tại, vai trò của Giáo hội cũng như hệ thống giáo lý chỉ là một bộ phận của xã hội, và có rất nhiều người không phải là giáo dân Công giáo.

Và hiện tại là một xã hội hiện đại, mới chỉ hơn 200 năm.
Rất nhiều thứ đã phải thay đổi cho phù hợp với sự phát triển của xã hội, trong đó có cả phép Thông công.

Bạn hãy hình dung nếu Châu Âu từ cách đây hơn 200 năm trở về trước, thì bị rút phép Thông công sẽ là thế nào?

Khi mà Thần quyền cao hơn Thế quyền, Toà Thánh cao hơn các quốc gia, Giáo Hoàng là vua của các vua, Giáo chủ nhiều khi còn mạnh hơn vua, Tổng giám mục lãnh đạo cả giáo xứ, quyền uy hơn thống đốc, Giám mục không phải chịu sự quản lý của quan chức, Linh mục là "cha" của cả một giáo khu, thì bị rút phép Thông công tức là thế nào?

Hiện tại, khi rút phép thông công, bạn có thể cầu nguyện ở nhà hoặc qua TV. Nhưng thời trước kia, làm gì có các phương tiện đó?

Khi bị (được) coi là người (kẻ) ngoại đạo, hiện tại điều này không đến nỗi ảnh hưởng nhiều, bạn vẫn có thể sống yên lành. Nhưng trong thế giới Trung Cổ, điều đó có nghĩa là bạn đã ở ngoài xã hội. Không ai coi kẻ bị rút phép Thông công là công dân, bởi Giáo hội đã không chấp nhận.

Những người ngoại đạo ở châu Âu thời trung cổ là ai? Người Do Thái, Digan, Hồi giáo,..., tất cả đều bị khinh ghét, xua đuổi. Nếu một người chủng tộc Âu mà không phải Công giáo hoặc bị đuổi ra khỏi Công giáo thì họ sẽ còn chỗ đứng nào trong xã hội?

Có thể nói phép thông công trước kia là bản tù về tinh thần đối với giáo dân. Một bản án kinh khủng, khiến ai cũng sợ.

Bởi vậy có ai tự nguyện xin rút thông công đâu? Mà toàn là các Giáo phẩm rút phép thông công của người khác.

Hiện tại, khi xã hội tiến bộ hơn, Giáo hội không còn là Tối cao với xã hội nữa (hiện nay Hiến pháp là Tối cao), thì hình thức trừng phạt trên cũng không còn nhiều ý nghĩa...
.... Không còn nhiều ý nghĩa như trước kia thì đúng hơn.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 04:31 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #18

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Dưới thời Trung cổ, hầu hết tất cả mọi người đều chịu khuất phục trước Nhà Thờ, mà Tối cao là Giáo Hoàng. Tuy vậy không phải lúc nào cũng vậy.

Khi các vua có sức mạnh thực sự, độc lập thực sự, đều muốn thoát khỏi kiềm toả ấy. Nếu Nhà thờ không đủ lực lượng, lúc ấy phép Thông công và sự Ban phước trở thành quyền lực cuối cùng.

Năm 1207, Giáo hoàng Innocent III đòi bổ nhiệm người của mình vào vị trí Tổng giám mục Canterbury - tức là tổng lãnh đạo tinh thần, giáo chủ nước Anh - nhưng vua John I của Anh không chấp nhận.

Hơn thế nữa, ông Vua còn muốn kiểm soát tài sản của các nhà thờ trên đất Anh, vì nhà thờ quá giàu có. Giáo Hoàng không đủ lực tấn công Anh.

Lúc đó, quyền lực cuối cùng của nhà thờ được dùng: Giáo hoàng tuyên bố không Ban phước cho nước Anh, và rút phép Thông công của John.

Vua đã chịu khuất phục vì điều này. Ngay sau khi John chịu trả lại tài sản nhà thờ và người Giáo hoàng bổ nhiệm, Giáo hoàng tha hết mọi tội cho John, và ông lại được thông công.

Vậy Thông công tuỳ thuộc Giáo phẩm, chứ không như hiện tại.


Hơn 300 năm sau sự kiện trên, sự kiện lặp lại với vua Henry VIII của Anh.
Henry VIII được Giáo hoàng Leo X phong là : "Người bảo vệ Chính tín" năm 1521 và vinh danh là người bảo vệ Giáo hội khỏi Tin Lành, ấy thế nhưng đến 1533, giáo hoàng Clement VII rút phép thông công của ông.

Bởi vì ông muốn li hôn Hoàng hậu để cưới 1 người khác, mà Giáo hoàng thì không chấp nhận, và dùng quyền Tối thượng của mình.

Nhưng không giống John 300 năm trước, Giáo hoàng đã quyết định sai, bởi Henry VII liền ly khai khỏi Toà Thánh, để lập ra Anh quốc giáo, về cơ bản là Công giáo, nhưng nghiêng dần về Tin Lành, và hoàn toàn tách biệt khỏi Rome. Thần quyền của nhà thờ Anh quốc là tối cao, không chịu ở dưới ai hết.

Lúc này vị Tổng giám mục mới của nước Anh lại ban cho Henry cái phép Thông công mà Giáo hoàng La Mã Clement VII đã tước đi. Giáo hoàng bất lực trước việc này.


Rõ ràng, chỉ những người có quyền lực mạnh như Henry, hoặc như mấy đời vua Pháp đã từng bắt Giáo hoàng phải dời Toà Thánh đến ở trong đất Pháp mới thoát nổi cái hình phạt của phép Thông công mà thôi.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 04:32 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #19

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Nhân nói về Thông công, lại nhớ tới Nho giáo của Trung Hoa, mà đúng ra thì không phải là tôn giáo.

Lúc đầu Khổng Tử đặt ra các chuẩn mực đạo đức xã hội, đạo làm người quân tử. Những luân lý của ông lại chính là điều mà các bậc vua chúa phong kiến có thể dùng được. Và vì thế Nho giáo trở thành hệ thống tư tưởng chủ đạo cho Trung Hoa, Việt Nam, Triều Tiên đến 2000 năm.

Nhưng khi xã hội tiên tiến phát triển, các tư tưởng cũ dần không phù hợp và phải thay đổi.

Chẳng hạn trong Nho gia, với Tam cương : Vua – tôi; Cha – con ; Thầy – trò; thì đạo Hiếu cùng với chữ Trung là nền tảng xã hội.

Trong đạo hiếu thì việc sinh con trai nối dõi lại là hàng đầu. Và trong suốt mấy nghìn năm lịch sử Đông Á, không có con trai trở thành nỗi khổ tâm, là tội lỗi của những người đàn ông.
Cho đến hiện tại, với nhiều người, đó vẫn là sự dằn vặt.

Nhưng rõ ràng hiện tại, hầu như chẳng ai coi đó là cái tội Đại bất hiếu như trước kia cả.

Rút phép thông công cũng vậy. Hiện tại nó nhẹ nhàng hơn, nhưng nó đã từng là sự kinh hoàng của hàng nghìn năm Công giáo.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Sóng
post Jun 23 2004, 04:32 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #20

Đến chết cũng chỉ vì vợ ỉn!!!!!!!!!!
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 1.778
Tham gia từ: 16-May 03
Thành viên thứ: 1.070

Tiền mặt hiện có : 87.688$
Số tuần chưa đóng thuế : 10

Bình chọn :



Thành phố thánh địa Jerusalem đã từng được Liên hiệp quốc qui định là Thành phố Quốc tế vào năm 1947. Tuy nhiên sự tranh chấp giữa các sắc tộc và tôn giáo không duy trì được cân bằng đó lâu dài.

Vùng đất mang tên Canaan – miền Đất Hứa – đất mà Thiên Chúa hứa trao cho con cháu Abraham theo Giao ước.
Những cư dân người Canaan ở đất đó từ thời kì đồ đồng, nhưng chưa phát triển để thành thị thành. Đến thế kỉ 15 trước CN thì bị Ai Cập cai trị (thời vua Thutmose III), và mang tên Urusalim.

Nền văn minh Ai Cập khi đó đã rất rực rỡ, với các kim tự tháp, đền đài, một hệ thống thần thánh đủ để các vị vua dùng để cai trị dân chúng, một nền kinh tế vững mạnh. Vùng Canaan vẫn nghèo nàn.

Khoảng năm 1250 trước CN, người Hêbrơ (Hebrew) từ Ai Cập tấn công vào Canaan, khu vực nằm ở bờ tây sông Jordan, mà về sau gọi là đất Palestine.
Cuộc di cư này được viết trong Kinh Cựu Ước, là đoạn hấp dẫn, li kì nhất, là việc Moses dẫn con dân Do Thái rời khỏi Ai Cập trở về Đất hứa, lang thang 40 năm trong hoang mạc chỉ vì không có lòng tin vào Thiên Chúa.

Trên thực tế phải đến 200 năm sau họ mới thành công hòan toàn, và vị vua Do Thái thứ hai (sau Saun) là David chiếm được thành phố này khoảng năm 1000 trước CN.

Theo Kinh thánh, David mang từ Qiryat Ye’arim về Jerusalem chiếc Lều Thánh – Khám Giao Ước và xây dựng Đền thờ.
Khám Giao Ước (Ark of the Covenant) là nơi để hai khối đá trên đó ghi 10 điều răn của Chúa mà Moses đã có được trên núi Sinai. Đó là Tín vật tối cao của người Do Thái, và về sau là hình tượng linh thiêng của Thiên Chúa cũng như Hồi giáo. Khám giao ước là một chiếc rương vàng trên đó có hình thiên thần có cánh, khi di chuyển do 4 người khiêng giống như khiêng kiệu.

Lều Trướng được chia làm hai phần : Nơi thánh (Holy place) là phần bên ngoài, nơi các thầy tế làm lễ, đốt lửa, xông hương… Nơi cực thánh (Holy of Holies - Most Holy place) là phần bên trong, để Khám Giao Ước.
Thực tế nơi thờ bằng lều có tác dụng cơ động, dễ di chuyển, bởi khi đó người Do Thái di cư, lang thang, và họ phải mang các thánh vật của mình theo.


--------------------
Sóng dữ vô bờ



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
« Bài viết cũ hơn · Thiền Học & Tôn Giáo · Bài mới tiếp theo »
 

3 Trang < 1 2 3 >
Topic Options
1 người đang chống cằm trầm tư ngâm cứu chủ đề này (1 khách vãng lai và 0 thầy mo tàng hình)
0 Thành viên:
 

Xem diễn đàn ở dạng TEXT - PDA - Pocket PC