Hoa lá cành
Chào bác, trông cái mặt bác quen quen ( Đăng nhập | Đăng ký tạm trú )
Hoa lá cành
Evil |
Nov 17 2007, 04:39 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#221
|
Elite Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 1.596 Tham gia từ: 12-April 06 Thành viên thứ: 2.406 Tiền mặt hiện có : 195.426$ Số tuần chưa đóng thuế : 4 Bình chọn : |
QUOTE(TươngGiang @ Nov 17 2007, 11:58 AM) QUOTE(Evil @ Nov 17 2007, 11:50 AM) Em làm chị nhớ HN quá. Trời không nắng cũng không mưa Chỉ hiu hiu rét cho vừa nhớ nhung... (chả nhớ thơ ai ) Hà Nội bây giờ có phải thời tiết đang thế? Hôm nọ mua một quả bóng to rồi đề bao nhiêu thơ về mùa thu vào đó. lãng mạn... nhể? Hình như thơ Nguyễn Bính. Hà Nội giờ sáng và tối có sương, tầm nhìn xa trên 10 kilomet, trưa không quàng khăn nhưng tối không khăn quàng là viêm họng. Tóc không đội mũ bảo hiểm thì nhanh chóng trở thành sương muối mà đội mũ bảo hiểm thì ệp vào như là vừa qua cơn sốt. Chắc bởi vì 'khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn' PS: cảm thấy em Lan... giống mình ngày xưa quá (nhưng mình ngày xưa làm thơ không hay và... nhiều bằng em Lan bây giờ ). -------------------- Chó cứ sủa, đoàn người cứ đi
Chó cứ sủa, trăng cứ lên |
lantuvien_ttt |
Nov 18 2007, 07:38 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#222
|
Regular Member Nhóm: Thanh nữ làng Ven Số bài viết: 202 Tham gia từ: 22-September 06 Thành viên thứ: 2.644 Tiền mặt hiện có : 24.730$ Số tuần chưa đóng thuế : 5 Bình chọn : |
Trời không nắng, cũng không mưa
Chỉ hiu hiu rét cho vừa nhớ nhung (Mùa thu năm ngoái, HD) Câu thơ trên là của cụ Hồ Dzếnh, chị ah.^^ Dạo này em cũng ít làm thơ rồi. Viết nhiều mà nhạt thì chán lắm. Miền Bắc sắp bão, đâu như mai hay ngày kia thì phải. Mấy hôm trước còn nắng hưng hửng, hôm nay đã âm trầm xám. Buổi tối nhiều sương. Mọi cây hoa sữa đêù hết hương, và lá bàng đã đỏ lắm rồi. Bài viết này được sửa chữa mông má bởi lantuvien_ttt: Nov 18 2007, 07:40 PM -------------------- Vì em không phải cô gái làng chài
Và vì anh không là thuyền trưởng Nên có một cánh buồm đỏ thắm cứ rực màu trong giông bão Mải miết kiếm tìm mà chẳng thể nào cập bến ước mơ. |
Evil |
Nov 19 2007, 04:19 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#223
|
Elite Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 1.596 Tham gia từ: 12-April 06 Thành viên thứ: 2.406 Tiền mặt hiện có : 195.426$ Số tuần chưa đóng thuế : 4 Bình chọn : |
QUOTE(lantuvien_ttt @ Nov 18 2007, 07:38 PM) Trời không nắng, cũng không mưa Chỉ hiu hiu rét cho vừa nhớ nhung (Mùa thu năm ngoái, HD) Câu thơ trên là của cụ Hồ Dzếnh, chị ah.^^ Dạo này em cũng ít làm thơ rồi. Viết nhiều mà nhạt thì chán lắm. Miền Bắc sắp bão, đâu như mai hay ngày kia thì phải. Mấy hôm trước còn nắng hưng hửng, hôm nay đã âm trầm xám. Buổi tối nhiều sương. Mọi cây hoa sữa đêù hết hương, và lá bàng đã đỏ lắm rồi. Mình vẫn nhớ những ngày sắp bão hoặc tức mưa, trời cứ ẩm ức. Không gian bức bối và bồn chồn, có một cái gì đó thôi thúc, giằng xé, đôi lúc như cuồng dại tan trong cái bầu không khí lặng mà dữ dội đó. Đôi lúc phóng xe máy ra đường, lao vào những đợt lá trút và bụi cuốn lên trong những cơn lốc nhỏ. Phóng xe thật nhanh để cái lá vừa bám vào phía trước giỏ xe bị hút chặt vào thành giỏ, rồi sẽ vừa phóng xe với tốc độ đấy vừa thò tay lên lấy cái lá đó... đem về để hạnh phúc đến mấy ngày -------------------- Chó cứ sủa, đoàn người cứ đi
Chó cứ sủa, trăng cứ lên |
TươngGiang |
Nov 19 2007, 08:41 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#224
|
Me, Myself and I Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 855 Tham gia từ: 9-September 05 Thành viên thứ: 1.953 Tiền mặt hiện có : 5.840$ Số tuần chưa đóng thuế : 1 Bình chọn : |
các bạn lãng mạn tới mức kinh sợ, hic
-------------------- I'm crazy for Caufield :-)
|
Evil |
Nov 21 2007, 09:52 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#225
|
Elite Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 1.596 Tham gia từ: 12-April 06 Thành viên thứ: 2.406 Tiền mặt hiện có : 195.426$ Số tuần chưa đóng thuế : 4 Bình chọn : |
Tôi có một thời lao xe ra đường khi bão sắp đến, đuổi theo một chiếc lá bay. Tôi có một thời đêm nằm nghe mưa rồi thổn thức khóc, rồi làm thơ. Tôi có một thời đạp xe theo nhưng chiếc xe bán hoa rong, tự hát cho mình suốt quãng đường nắng đổ.
Tôi có một thời yêu bằng cả trái tim, tin bằng tất cả lòng tin. Không bởi vì người đó có 'triển vọng', có 'tiềm năng', không bởi một suy nghĩ chín chắn nào cả. Tôi có một thời ghét ai thì không dấu được, giận ai cũng không biết nói khác đi nhưng cũng không dám làm người khác đau. Tôi có một thời ước mơ ngớ ngẩn chẳng dựa trên 'khả năng' gì cả. Mơ ước chỉ là mơ ước thôi. Tôi có một thời say mê những điều vời xa và... vớ vẩn. Có một thời không biết toan tính. Có một thời có thể lấy hết số tiền mẹ cho mua áo để mua một đống sách. Tôi có một thời có thể đưa hết cho bạn số tiền mình có để bạn đóng học mà không hề vặn hỏi sao nó lại tiêu hết tiền học của nó để phải xin tôi. Tôi có một thời tin vào linh cảm tuyệt đối của mình về con người để bắt đầu hoặc từ chối một tình bạn. Tôi có một thời tắm mưa trong mê mải và run rẩy vì lạnh. Tôi có một thời có thể ôm người bạn thân đi mãi trong mưa, đến lúc cả hai cùng ướt đẫm và lạnh cóng nhưng bạn tôi nước mắt có thể vơi. Tôi có một thời nửa đêm về sáng đi dạo cùng một thằng bạn trai hết bao nhiêu phố phường HN. Tôi có một thời đã thức cả một đêm canh cho bạn ngủ trong một căn phòng chỉ có hai đứa, bạn đắp chăn còn mình thì cuốn trong áo run lên vì lanh. Bạn thì cần ngủ, mà bạn là bạn trai nên mình không thể ngủ cùng. Tôi có một thời có thể nắm tay một người bạn đi hàng bao nhiêu vòng xung quanh trường cấp 3 ngày chia tay, chúng tôi cứ đi, đi mãi như thế... Tôi có một thời thỉnh thoảng một sáng sau mưa sẽ nhặt được một bông hồng hoặc một điếu thuốc lá sũng mưa trước cổng. Và tôi luôn biết đó là ai. Bạn cũng biết tôi biết. Chúng tôi hoàn toàn không phải 'yêu'. Chúng tôi chỉ... lãng mạn. Tôi có một thời như thế. Tất nhiên thời đấy rồi cũng qua. Nhưng sẽ thật tiếc nếu trong cuộc sống dài dặc này tôi đã không có một thời như thế. Và thật kinh sợ nếu lúc nào tôi kinh sợ một thời như thế. Chúng tôi gặp lại nhau vẫn kể lại những chuyện ngày xưa, vẫn cười vì những điều ngớ ngẩn đã làm và đã nói. Vẫn khóc vì thèm muốn được sống như đã từng sống bên nhau. Bài viết này được sửa chữa mông má bởi Evil: Nov 21 2007, 09:54 AM -------------------- Chó cứ sủa, đoàn người cứ đi
Chó cứ sủa, trăng cứ lên |
TươngGiang |
Nov 21 2007, 10:23 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#226
|
Me, Myself and I Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 855 Tham gia từ: 9-September 05 Thành viên thứ: 1.953 Tiền mặt hiện có : 5.840$ Số tuần chưa đóng thuế : 1 Bình chọn : |
QUOTE(Evil @ Nov 21 2007, 10:52 AM) Tôi có một thời lao xe ra đường khi bão sắp đến, đuổi theo một chiếc lá bay. Tôi có một thời đêm nằm nghe mưa rồi thổn thức khóc, rồi làm thơ. Tôi có một thời đạp xe theo nhưng chiếc xe bán hoa rong, tự hát cho mình suốt quãng đường nắng đổ. Tôi có một thời yêu bằng cả trái tim, tin bằng tất cả lòng tin. Không bởi vì người đó có 'triển vọng', có 'tiềm năng', không bởi một suy nghĩ chín chắn nào cả. Tôi có một thời ghét ai thì không dấu được, giận ai cũng không biết nói khác đi nhưng cũng không dám làm người khác đau. Tôi có một thời ước mơ ngớ ngẩn chẳng dựa trên 'khả năng' gì cả. Mơ ước chỉ là mơ ước thôi. Tôi có một thời say mê những điều vời xa và... vớ vẩn. Có một thời không biết toan tính. Có một thời có thể lấy hết số tiền mẹ cho mua áo để mua một đống sách. Tôi có một thời có thể đưa hết cho bạn số tiền mình có để bạn đóng học mà không hề vặn hỏi sao nó lại tiêu hết tiền học của nó để phải xin tôi. Tôi có một thời tin vào linh cảm tuyệt đối của mình về con người để bắt đầu hoặc từ chối một tình bạn. Tôi có một thời tắm mưa trong mê mải và run rẩy vì lạnh. Tôi có một thời có thể ôm người bạn thân đi mãi trong mưa, đến lúc cả hai cùng ướt đẫm và lạnh cóng nhưng bạn tôi nước mắt có thể vơi. Tôi có một thời nửa đêm về sáng đi dạo cùng một thằng bạn trai hết bao nhiêu phố phường HN. Tôi có một thời đã thức cả một đêm canh cho bạn ngủ trong một căn phòng chỉ có hai đứa, bạn đắp chăn còn mình thì cuốn trong áo run lên vì lanh. Bạn thì cần ngủ, mà bạn là bạn trai nên mình không thể ngủ cùng. Tôi có một thời có thể nắm tay một người bạn đi hàng bao nhiêu vòng xung quanh trường cấp 3 ngày chia tay, chúng tôi cứ đi, đi mãi như thế... Tôi có một thời thỉnh thoảng một sáng sau mưa sẽ nhặt được một bông hồng hoặc một điếu thuốc lá sũng mưa trước cổng. Và tôi luôn biết đó là ai. Bạn cũng biết tôi biết. Chúng tôi hoàn toàn không phải 'yêu'. Chúng tôi chỉ... lãng mạn. Tôi có một thời như thế. Tất nhiên thời đấy rồi cũng qua. Nhưng sẽ thật tiếc nếu trong cuộc sống dài dặc này tôi đã không có một thời như thế. Và thật kinh sợ nếu lúc nào tôi kinh sợ một thời như thế. Chúng tôi gặp lại nhau vẫn kể lại những chuyện ngày xưa, vẫn cười vì những điều ngớ ngẩn đã làm và đã nói. Vẫn khóc vì thèm muốn được sống như đã từng sống bên nhau. Mình lại kinh sợ thêm phen nữa. Nhưng công nhận đọc những dòng này của bạn Evil thì thấy là nó quen thuộc quá bởi vì nhiều người đều viết về một thời của họ có chứa đựng rất nhiều "tình tiết" ly kỳ, hấp dẫn và cực kỳ... lãng mạn như của bạn Evil. Chúc mừng vì bạn còn nhớ đến một thời như thế và còn biết "kinh sợ nếu lúc nào tôi kinh sợ một thời như thế"! -------------------- I'm crazy for Caufield :-)
|
Mr. Smith |
Nov 22 2007, 03:16 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#227
|
ma Nhóm: Chánh tổng Số bài viết: 5.622 Tham gia từ: 12-March 02 Thành viên thứ: 49 Tiền mặt hiện có : 78.619$ Số tuần chưa đóng thuế : 4 Bình chọn : |
Hic, mình chả có thời nào giống em Evil cả, chẳng lãng mạn gì :(
Nhưng mà mình cũng thích đi ngoài phố gặp các cô gái lãng mạn như em Evil đang tắm mưa! -------------------- Here comes the sun, here comes the sun.
And I say, it's all right. |
Evil |
Nov 22 2007, 08:28 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#228
|
Elite Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 1.596 Tham gia từ: 12-April 06 Thành viên thứ: 2.406 Tiền mặt hiện có : 195.426$ Số tuần chưa đóng thuế : 4 Bình chọn : |
QUOTE(Mr. Smith @ Nov 22 2007, 03:16 AM) Hic, mình chả có thời nào giống em Evil cả, chẳng lãng mạn gì :( Nhưng mà mình cũng thích đi ngoài phố gặp các cô gái lãng mạn như em Evil đang tắm mưa! Anh không tắm mưa thì làm sao gặp được các em tắm mưa ngưu tầm ngưu, mã tầm mã chứ -------------------- Chó cứ sủa, đoàn người cứ đi
Chó cứ sủa, trăng cứ lên |
Observer |
Nov 22 2007, 07:23 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#229
|
:P Nhóm: Thanh nữ làng Ven Số bài viết: 632 Tham gia từ: 31-July 06 Thành viên thứ: 2.572 Tiền mặt hiện có : 47.445$ Số tuần chưa đóng thuế : 4 Bình chọn : |
Tôi vẫn thỉnh thoảng đuổi theo một chiếc lá bay.
Tôi vẫn hay đêm nằm nghe mưa và nghĩ linh tinh Những ngày đẹp trời gió hiu hiu, nắng heo heo Tôi vẫn thích đạp xe theo nắng và gió Tôi vẫn yêu bằng cả trái tim, tin bằng tất cả lòng tin. Tôi vẫn ghét ai thì khó dấu được, giận ai cũng không biết nói khác đi nhưng cũng không dám làm người khác đau. Vì thế tôi chọn giải pháp im lặng. Tôi vẫn cứ ước mơ ngớ ngẩn chẳng dựa trên 'khả năng' gì cả. Vẫn say mê những điều vời xa và... vớ vẩn. Vẫn chẳng biết toan tính và vẫn tin người. Có thể đưa hết số tiền mình có cho bạn khi bạn cần mà không bao giờ hỏi lý do. Đi biển tôi chỉ mong trời sẽ mưa để lại được tắm mưa như khi còn nhỏ. Tôi vẫn như thế không biết đến khi nào thì sẽ dừng lại. Nguồn: Edit từ bài của Evil Sẽ còn tiếp Bài viết này được sửa chữa mông má bởi Observer: Nov 22 2007, 07:24 PM |
Vante_Sellenberg |
Nov 22 2007, 10:26 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#230
|
Elite Member Nhóm: Trai làng Ven Số bài viết: 1.210 Tham gia từ: 28-October 04 Đến từ: Hà Nội Thành viên thứ: 1.620 Tiền mặt hiện có : 9.594$ Số tuần chưa đóng thuế : 7 Bình chọn : |
10 tuổi. Trong một tờ họa báo Liên Xô có bức tranh vẽ Thiên đàng, tôi vẫn hay tự hỏi đắng sau chiếc lá nho của Eva là cái gì?
15 tuổi, tôi vẫn hay đêm nằm trùm chăn bật đèn pin đọc truyện Cô giáo Thảo. 17 tuổi, những ngày đẹp trời gió hiu hiu, nắng heo may hanh hao. Tôi vẫn hay đạp xe ra công viên TP, ngắm những đôi bạn trẻ ôm nhau trên xe đạp. 18 tuổi. Tôi bắt đầu yêu bằng cả ...ái ...ym. Tôi đếch bao giờ tin vào bố con thằng nào cả Tôi mà ghét ai thì sẽ kiếm cớ đập cho nó một trận. Hoặc nếu nó khỏe quá không đập được thì tìm cách khác. Mục đích là làm sao cho nó thật đau. Bằng cách nào không quan trọng. Bỏ qua bất cứ một lỗi lầm nào mà người khác gây cho tôi ko phải là cách tôi lựa chọn. Nếu có thể vay được tiền ai thì tôi chẳng ngại. Tất nhiên vay xong là tôi sẽ cố gắng quên đi. Và thường là tôi thành công. Đi biển bao giờ tôi cũng mang theo một cái ống nhòm. Để ngắm những cô gái mặc bikini. Và cũng chỉ ngắm những chỗ có quần áo che phủ thôi. Tôi vẫn như thế và không bao giờ có một chút băn khoăn. Cho đến một ngày........ Tôi 20 -------------------- Cả trong những lời nói dối
Sự thật đôi khi vẫn có ít nhiều. Quả tình em nói không yêu, Nhưng anh tin Có thể em vẫn yêu anh một tí. |
Xem diễn đàn ở dạng TEXT - PDA - Pocket PC |