Chào bác, trông cái mặt bác quen quen ( Đăng nhập | Đăng ký tạm trú )

9 Trang  1 2 3 > »  

· [ ] ·

 Cuộc Sống ơi, Ta Cần Sẻ Chia, Viết cho những người bạn và cho cuộc sống

KẹoMút
post Jul 7 2006, 11:09 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #1

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Thứ 6 ngày 7.7
22h49

Bối cảnh:

Căn phòng nhỏ hơi bừa bộn lung tung các thể loại đĩa nhạc gần phía đầu DVD, những đồ gấu chó mèo lọ gốm bữa bãi trên giường. Chỉ có sách vở báo chí là gọn gàng trên các giá sách đã được lau sạch bụi. Hai cái quạt, 1 cái đài, 1 cái TV, 1 cái máy tính và cả cái sàn nhà cũng vừa được lau sạch bong. ("Hậu quả" của một buổi chiều không thích làm việc, ở nhà dọn dẹp và suy nghĩ về mọi thứ: công việc, ước mơ, tình bạn, gia đình, tuổi trẻ...Cuộc sống mà, cứ cuốn ta đi nhanh quá đến mức cần có lúc dừng lại để nhìn lại mình.) Đàn ghita tựa cửa sổ. Cái vòi nước gần cửa sau rỏ tong tong xuống bồn từng giọt suốt cả ngày đã được bịt lại để không gian lặng hơn. Chỉ còn tiếng Nhạc Nga nhẹ nhàng, quạt vù vù và tiếng bàn phím lọc cọc.

Tôi có nhu cầu được viết. Và viết những điều giản dị nhất về cuộc sống quanh mình. (Và muốn gửi cho những người bạn mà tôi quý mến đọc) . Sáng nay đọc quyển "Câu chuyện nước Ý" của Maxim Gorky có lời tựa "Không có câu chuyện nào hay hơn các câu chuyện do bản thân đời sống soạn ra" (Andersen)

Tôi thèm được viết về cảm xúc, suy nghĩ của mình về cuộc sống. Bởi tôi biết rằng nếu không được sẻ chia trong cuộc sống này mọi thứ đối với tôi giống như một địa ngục mà ở đó tôi gồng mình sống trong những vui buồn lẫn lộn. Bởi tôi biết rằng trong cuộc sống này tình bạn là điều quan trọng vô cùng đối với mình. Một người bạn tốt, một điều giản dị giữa con người với con người có thể khiến tôi vui, và có thể ngược lại.




User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 7 2006, 11:21 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #2

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Đầu tiên muốn post hai lá thư của 2 đồng nghiệp, làm cùng công ty nhưng khác phòng. Tôi có một thư viện sách riêng. Mua sách về đọc sau đó lên mạng của công ty giới thiệu, Mọi người gửi mail đến mượn và lên chỗ tôi lấy sách. Tôi sắp rời công ty để lên Tổng công ty, vẫn cho mọi người mượn sách nhưng hẹn ngày trả. (Mọi lần thì cho mọi người đọc thoải mái, khi nào xong thì trả).

Hai lá thư này là một niềm vui cho cả năm qua tôi chia sẻ những quyển sách của mình với mọi người:

Thư của anh Trần Cây:


"Thuc su khi thay em giuc anh “tra sach” anh cung doan 1 phan ly do la em out.

Tuy nhien, khi nhan duoc confirm cua em thi anh cung that bat ngo vi em la nguoi active, hau nhu muon chia se minh va request to chuc understand ban than em (tom lai la open-mind).

Vi vay, anh van rat bat ngo va “tiec nuoi cho cong ty” khi de em ra di.


Sao vay?

OK, anh se tranh thu muon sach cua em vay’ (mac du thoi gian cua anh kha ban, o cong ty minh la the ma J)


Cho anh muon nhung quyen nay nhe:

1. Đi bụi:

(Tuyển tập phóng sự của Đinh Thu Hiền, phóng viên tạp chí Thế Giới Mới)

Rất hay, và rất đáng đọc.

2. Tôi mù: (Nguyễn Thanh Tú)

Cuốn tự truyện của Nguyễn Thanh Tú, một cô gái mắc bệnh Glô-com bẩm sinh. Trải qua 10 lần mổ, cô gái nhỏ phải chấp nhận mang một đôi mắt bằng nhựa.

Truyện viết bằng giọng văn tự nhiên và trong sáng, kể về những sự thật của những người đi tìm ánh sáng. Cuốn hút.


Em cu mang di va dua cho chi LanNT o G7 hoac em MaiAnh phong Nhansu deu duoc. Anh se collect tu 2 nguoi do.


Thanks truoc!"


Thư của em Hương:

"Em vua sang cho chi, nhung chi khong co o cho ngoi. Bay gio em moi den co quan.

Dao nay em thay chi gay di nhieu.

Em Huong."



Hơi lạ vì em Hương mượn sách và tự dưng nhận xét dạo này chị hơi gầy. (Có thể chỉ vì dạo này mình hay mặc quần áo của em gái mình nên người nó nhỏ. Nhưng điều đó thể hiện sự quan tâm của em ấy. Dù ở công ty cả em Hương và anh Cây thì chẳng chơi với mình bao giờ. Họ chỉ mail và đến mượn sách.) Nhưng thực sự 2 lá thư này khiến mình xúc động.

Bài viết này được sửa chữa mông má bởi KẹoMút: Jul 8 2006, 12:30 AM



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 7 2006, 11:34 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #3

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Thực ra tôi có nhu cầu viết topic này bởi tôi vừa trải qua tâm trạng không vui lắm. Và tôi nhận thấy rằng trong cuộc sống của mình bạn bè là vô cùng quan trọng. Mỗi lúc có bên mình những người bạn thân có thể chia sẻ, cuộc sống của tôi ngập tràn ánh sáng và những hy vọng tốt đẹp ở tương lai. Những lúc vì cuộc sống bận rộn mà người ta lại phải xa nhau vì nhiều lý do, thường tôi lại phải mất một thời gian buồn để lấy lại cân bằng và tiếp tục sống. Lúc nào cũng ở một vòng quay vui buồn rồi lại buồn vui. Cuối cùng tôi nhận ra rằng tôi thật cần những người bạn biết bao. Qua một thời gian dài tôi đã biết được thế nào là tình bạn và sự sẻ chia. Hiểu một cách sâu sắc và thấm thía. Đến ngậm ngùi. Nhưng dù sao trong những lúc ngậm ngùi ấy, tôi vẫn thầm cảm ơn những người bạn đã mang lại đến cho tôi những tiếng cười và những quãng thời gian tốt đẹp. Mỗi người bạn như một tấm gương mà tôi soi vào đó lại thấy rõ và hiểu mình hơn.

Trong topic này, tôi viết về những người bạn cả thân, cả không thân, cả quen lâu, cả mới gặp, và viết lộn xộn tuỳ thích chả theo thời gian hay lý do gì.

Ban đầu tôi định không viết vì tôi nghĩ mình nên dành thời gian làm việc khác hơn. Tôi cũng đang học cách sống rời xa máy tình và thời gian online để học và đọc sách nhiều hơn Vì mỗi lần online lại cảm thấy hơi buồn vì trước đây một thời gian ngắn tôi đã có những người bạn nhỏ sẻ chia cùng mình biết bao ý tưởng và tâm sự về cuộc sống. Giờ tôi đành phải ngậm ngùi nhận ra rằng tôi phải chấp nhận những quy luật tự nhiên của cuộc sống. Và tôi đừng bao giờ kỳ vọng một ai đó sẽ hiểu, chia sẻ hoặc cần tôi hiểu, chia sẻ nhiều điều trong cuộc sống. Những người bạn, những con người như những chiếc vòng tròn giao nhau. Có những lúc cái phần giao nhau ấy nhiều, nhưng có những lúc chỉ bẳng không. Bạn sẽ thường bị hụt hẫng nếu bạn là người sống tình cảm. Tôi sẽ nói về những người bạn nhỏ này sau. Vì hôm nay tôi muốn kể về em Trung béo. Em Trung béo chắc đang đợi chị viết xong cái này cho em đọc nhỉ ;)




User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 7 2006, 11:46 PM    
Đường dẫn tới bài viết này #4

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Em Trung béo là bạn của những người bạn nhỏ của tôi. Tôi quen trong buổi sinh nhật gần đây. Sở dĩ tôi viết về em Trung béo đầu tiên vì mấy ngày hôm nay em Trung béo đã làm tôi rất vui. Tôi thường có cách nói chuyện khác nhau với nhiều người khác nhau tuỳ từng đối tượng tôi tiếp xúc nên tôi có cách trò chuyện với em Trung béo khác những người bạn nhỏ của tôi. Tôi không nói về ước mơ, tôi không nói về ý tưởng, tôi cũng chẳng tâm sự gì, tôi chỉ hay trêu em Trung béo. Nhưng mà việc em ấy cứ thấy tôi online là gọi hỏi han qua những cái status của tôi khiến tôi vui. Tôi vui bởi em ấy chịu khó đọc truyện ngắn của tôi. Bởi khi có người không thèm đọc cái gì của mình viết, không thèm hiểu mình yêu và thích cái gì, thì thực sự tôi rất trân trọng người quan tâm đến sản phẩm của mình dù nó là hay hay dở. Chính vì em Trung béo đã nhiệt tình đọc truyện của tôi nên nể tình trong một hôm mưa (cùng không to lắm) tôi đã mang bánh (của khách hàng Nhật tặng) đến cho em Trung béo. Bởi vì tôi thấy em ấy kêu lên "thế chị không đi xem em tập Akido à? " với vẻ thất vọng. Nên tôi đã nói là bận đi vẽ nhưng cuối cùng đã huỷ để bất ngờ mang bánh đến cho em. Có một bạn nữ học cùng em ấy cũng đi học Akido thế là tôi quyết định lên sàn tập cùng các em ấy luôn. (Vui nhất là có một chị tưởng chúng tôi cùng tuổi với nhau và vô cùng ngạc nhiên khi tôi nói đã ra trường 3 năm rồi. Thế là kế hoạch làm cho mình trẻ trung cả về tâm hồn và khuôn mặt đã gần đạt). Ở, nhưng mà viết thế này hơi nghiêm túc em Trung béo nhỉ. Chị em mình còn nói chuyện vui và ngộ nghĩnh hơn. Nhưng mà chị thích nhí nhéo với em những chuyện linh tinh thế này. Và thực sự chỉ chả muốn chơi thân với em đâu. Dù chị đã gạ gẫm em làm đệ tử cho chị. Vì chị đã có lúc tưởng rằng mình đã chơi thân với những người bạn nhỏ của mình. thế mà chẳng phải. Điểu đó khiến chị buồn. Chị chẳng muốn chơi thân với em vì không chị lại trở thành "mẹ mìn" mất. Chị em mình chỉ đi tập Akido thôi nhỉ.

Mà chuẩn bị được mấy quyển sổ để xin chữ ký của chị rồi?



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 8 2006, 12:07 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #5

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :





(Dạo này mình mẹ mìn quá, sao toàn các em thích nói chuyện với mình. Hôm nay mình vừa kêu với em Trung béo là sao toàn các em thích nói chuyện với mình mà chả có anh nào rước mình đi cái nhỉ. Nhưng mà em Trung phê bình không được dùng từ mẹ mìn mà chỉ dùng từ chị thôi). Chị kể cho em Trung nghe ở công ty chị, có một cậu em đồng nghiệp, cũng sống rất tình cảm, và coi chị như chị gái.



Thằng em đồng nghiệp (Trích NK ngày 20/6)


Củ chuối thế, vừa viết được một cái hay ho về một thằng bé ở công ty hay chạy sang nhờ mình tư vấn tình cảm mà nó lại bị lỗi hay sao ấy. Thằng bé, ôi, mỗi lần đi công tác về nó lại chạy vội sang để kể chuyện nó với một em ở cùng công ty. Hôm nay mặt nó đỏ bừng: chị ơi bạn ấy đã muốn cưới rồi mà em còn trẻ quá. Mình bảo mình có thể hiểu được cô bé kia. Cô bé ấy quá hiền lành, có cuộc sống bình yên và tầm nhìn bó hẹp, ít giao tiếp rộng, mong muốn một cuộc sống bình lặng như bao người phụ nữ khác. Với chị, chị nhìn ở tầm xa hơn em ạ. Thằng bé chỉ thích nói chuyện với mình vì mình đã động viên và khích lệ nó rất nhiều trong chuyện của nó. Nhìn bọn trẻ con yêu nhau thèm thế, trong sáng và đẹp. Rồi không biết cuộc sống sẽ đập vào mặt chúng nó những gì nữa. Cả hai đứa đều quá trẻ. Chắc chắn chưa thể nghĩ được xa.

Trích NK ngày 21.6

Sáng sớm nhận được 2 tin.nhắn của nó gửi từ đêm qua mà mình ko biết gì. Của nợ. (Thế nào bố lại mất ngủ vì tai bố rất thính) "Chị đã ngủ chưa, chát với em". "Chị ơi em buồn quá". Sáng đến công ty sớm vừa gọi cho nó. Nó bảo chiều em gặp chị nói chuyện nhé. Em buồn quá.

Hừm, chắc hôm qua cô em đỏng đảnh kia lại mè nheo gì đây. Khổ thân thằng bé, bây giờ mà đòi cưới nhau chắc đứt. Bọn này dở hơi thế. Vừa mới yêu nhau mà nghĩ gì xa xôi thế không biết. Nhiều khi thấy bọn đang yêu chúng nó chẳng biết quý trọng những gì tươi đẹp mà chúng nó đang có, cứ thích làm khổ nhau.

TRong khi mình chỉ cần một chút nhỏ nhoi để làm tia hy vọng mà vui sống. Với mình, chỉ cần điều giản dị, nhẹ nhàng như điều đã làm mình vui vui ấy, thế là đủ rồi. Không cần gì hơn.


(À em Trung dặn chị giữ gìn nhan sắc nên phải đi ngủ. Vì chị bảo với em Trung chị không xem bóng đá vì không thích thức khuya. Con gái phải giữ gìn nhan sắc. Nhưng mà chị tắt máy xong sẽ phải dọn chỗ củ đậu kia và đọc sách đã mới đi ngủ.)


Hê, chúc mọi người ngủ ngon







User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 8 2006, 01:27 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #6

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Xa rồi. Buồn quá.




User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 8 2006, 01:55 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #7

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Cho đến giờ tôi mới hiểu được rằng trong tình cảm kể cả nỗi buồn, những giọt nước mắt hay những đêm dài còn lại mình tôi cũng được gọi là hạnh phúc. Bởi vì niềm vui và nỗi buồn thường đi song hành với nhau. Bạn đã từng vui thế nào bạn sẽ nhận được nối buồn như vậy và ngược lại.

Và tôi hiểu được một điều sâu sắc rằng sự cô độc giúp con người ta làm được nhiều việc có ích hơn. Nhất là đối với những người sống tình cảm. Những lúc loay hoay không thể giải quyết được những vấn đề của mình tôi thường hay ngồi im trong nỗi buồn của mình và bắt đầu nghĩ mình cần phải làm nhiều thứ. A, B, C, D. Trong đầu tôi lại nảy sinh nhiều ý tưởng. Trong tâm trí tôi lại quyết tâm đạt được nhiều thứ. Và khi có một mình, ít nhất người ta có thời gian để suy ngẫm về nhiều thứ được sâu sắc hơn, chủ động hơn

Có lẽ người bạn đường trung thành nhất của tôi là sự cô độc. Đã nhiều lần tôi xua đuổi, nhưng nó vẫn yên bình ngồi lại bên tôi. Vẫn dịu dàng như những ngày nào vỗ về vào những nỗi buồn của tôi. Những nỗi buồn ơi. Cuộc đời này không thể thiếu được những điều đã thành xương máu của tôi mất rồi. Không thể khác. Đã là nghệ thuật thì không thể rời xa được nỗi buồn. Và bởi thế. Những vòng tròn lại chẳng thể giao nhau.

Làm sao có thể giao nhau khi không còn một điểm chung nào nữa.

Bài học về tình bạn, tình yêu, có lẽ nên bắt đầu từ chữ "lắng nghe". Mình đã từng lắng nghe những ai. Mình đã từng bắt ai lắng nghe mình? Xin lỗi những người bạn mà tôi không có cơ hội được hiểu. Tôi rất muốn lắng nghe mọi người. Bởi tôi biết mỗi lần ai đó lắng nghe tôi là một lần thấy mình được hạnh phúc.



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
Thị Anh
post Jul 8 2006, 02:16 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #8

Kẻ ngơ ngẩn như những người đần trong cổ tích.
Group Icon

Nhóm: Lý trưởng
Số bài viết: 3.036
Tham gia từ: 15-June 05
Thành viên thứ: 1.805

Tiền mặt hiện có : 75.874$
Số tuần chưa đóng thuế : 2

Bình chọn :



QUOTE(KẹoMút @ Jul 8 2006, 12:07 AM)

(Dạo này mình mẹ mìn quá, sao toàn các em thích nói chuyện với mình. Hôm nay mình vừa kêu với em Trung béo là sao toàn các em thích nói chuyện với mình mà chả có anh nào rước mình đi cái nhỉ. Nhưng mà em Trung phê bình không được dùng từ mẹ mìn mà chỉ dùng từ chị thôi). Chị kể cho em Trung nghe ở công ty chị, có một cậu em đồng nghiệp, cũng sống rất tình cảm, và coi chị như chị gái.


[b]



Thôi, làm chị gái làm gì . Mệt lắm.
Em đã nghe giang hồ đồn đại chưa? Có lá thư gì nổi tiếng : Thư gửi chị.
Thử tìm đọc xem.
Cả một topic gì nổi tiếng ấy. Nghe đồn thế.


--------------------
... những khi va vấp ưu phiền, con chỉ cần về với mẹ yêu...



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 8 2006, 02:54 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #9

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



QUOTE(Thị Anh @ Jul 8 2006, 03:16 AM)



Thôi, làm chị gái làm gì . Mệt lắm.
Em đã nghe giang hồ đồn đại chưa? Có lá thư gì nổi tiếng : Thư gửi chị.
Thử tìm đọc xem.
Cả một topic gì nổi tiếng ấy. Nghe đồn thế.
*



Bà chị nhẹ nhàng với topic của em thôi nhá. Cứ mỗi lần bà chị vào là tim em nó lại thon thót. Mấy thằng em em nó cũng vào đọc đấy. Đừng để nó nghĩ sai về em thì không hay.



User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
KẹoMút
post Jul 8 2006, 02:58 AM    
Đường dẫn tới bài viết này #10

Advanced Member


Nhóm: Thanh nữ làng Ven
Số bài viết: 292
Tham gia từ: 17-November 05
Thành viên thứ: 2.087

Tiền mặt hiện có : 1.236$
Số tuần chưa đóng thuế : 3

Bình chọn :



Hôm nay đọc trên báo FIS Today thấy có đoạn viết về nỗi buồn của anh Đỗ Cao Bảo. Hoá ra nó là bài "Phiếm luận về nỗi buồn" trong tuyển tập báo Chúng ta 10 năm cũng có. Vào thư viện lấy ra chép một đoạn tâm đắc.



Đôi khi lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ, lạc quan, tự tin, hiểu biết chưa hẳn là đã tốt. Quan trọng nhất trong cuộc sống này là hãy sống thật với cảm xúc của mình, cả niềm vui và cả nỗi buồn. Chứ lúc nào cũng thấy cười thì biết ngay là giả tạo rồi. Khi ai đó có những khó khăn và nỗi buồn thì người khác mới dễ có cơ hội để động viên, chia sẻ, quan tâm và hiểu nhau hơn.



__________



Phiếm luận về nỗi buồn



(Trích bài viết của anh Đỗ Cao Bảo, giám đốc FIS (Công ty hệ thống thông tin FPT)



Nhiều người nghĩ rằng cuộc sống chỉ cần niềm vui, không cần nỗi buồn và nỗi buồn không cần thiết cho cuộc sống của con người. Thật ra không phải thế, cuộc sống chỉ là cuộc sống khi nó đa dạng, nếu cuộc sống chỉ có niềm vui thì cuộc sống sẽ trở nên đơn điệu, nhàm chán, và chính đơn điệu nhàm chán đó lại sinh ra nỗi buồn. Như vậy, câu hỏi nỗi buồn có cần thiết không là vô nghĩa vì nỗi buồn chính là yếu tố cấu thành lên cuộc sống.



Nỗi buồn, sự khổ đau là không tốt cho chính người gặp nó, nhưng nó lại cần thiết cho chính họ khi muốn chia sẻ, cảm thông cho người khác. Bởi vì người đã từng đau khổ, buồn đau là người có nhiều khả năng mang lại niềm vui cho người khác. Đúng vậy, người đã trải qua đau khổ và buồn chán là người có khả năng hiểu và cảm thông với bất hạnh và nỗi buồn của người khác, vì vậy họ mới có thể chia sẻ với những người khác khi họ gặp bất hạnh và buồn đau.



____________




User is offlineProfile Card
Go to the top of the page
+
« Bài viết cũ hơn · Văn Học & Ngôn Ngữ · Bài mới tiếp theo »
 

9 Trang  1 2 3 > » 
Topic Options
1 người đang chống cằm trầm tư ngâm cứu chủ đề này (1 khách vãng lai và 0 thầy mo tàng hình)
0 Thành viên:
 

Xem diễn đàn ở dạng TEXT - PDA - Pocket PC