Thơ tình Xuân Diệu và thơ Pháp
Chào bác, trông cái mặt bác quen quen ( Đăng nhập | Đăng ký tạm trú )
Thơ tình Xuân Diệu và thơ Pháp
Lang Tu |
Sep 15 2002, 03:48 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#1
|
Regular Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 127 Tham gia từ: 31-August 02 Thành viên thứ: 308 Tiền mặt hiện có : 627$ Số tuần chưa đóng thuế : 0 Bình chọn : |
Ý kiến của bạn thế nào?
|
Lang Tu |
Sep 16 2002, 05:30 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#2
|
Regular Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 127 Tham gia từ: 31-August 02 Thành viên thứ: 308 Tiền mặt hiện có : 627$ Số tuần chưa đóng thuế : 0 Bình chọn : |
Các bác chỉ...xem đầu đề thôi à?
Thế thì để em nói trước một chút nhé. Xét về tứ thơ thì Xuân Diệu rất gần với hai nhà thơ Pháp nổi tiếng...?(dành cho các bác ) cái giỏi của ông là đã đem lại một cách diễn đạt mới cho thơ Việt nam...?(lại dành cho các bác nữa đấy) |
Phó Thường Nhân |
Sep 17 2002, 06:38 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#3
|
Tả Thiên Thanh Nhóm: Chánh tổng Số bài viết: 7.027 Tham gia từ: 11-August 02 Thành viên thứ: 133 Tiền mặt hiện có : 49.034$ Số tuần chưa đóng thuế : 10 Bình chọn : |
Đúng là thơ Xuân Diệu giống thơ Pháp, có phải là giống Beaudelaire không?
-------------------- |
FR |
Sep 17 2002, 06:50 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#4
|
Unregistered |
Chả thích thơ Xuân Diệu, ẻo lả, sướt mướt, đọc phát mệt!
|
Lang Tu |
Sep 18 2002, 05:06 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#5
|
Regular Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 127 Tham gia từ: 31-August 02 Thành viên thứ: 308 Tiền mặt hiện có : 627$ Số tuần chưa đóng thuế : 0 Bình chọn : |
Bác Phó...tình thật!
Đúng là giống ông nhà thơ đó nhưng...Xuân "Rượu" mê hai ông khác cơ Bác đoán tiếp nhé... Lãng Tử bái biệt |
hatxihoi |
Sep 26 2002, 09:24 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#6
|
Unregistered |
Ý bác lãng tử có phải nói đến Rimbaud và Verlaine k0?
Tình trai Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine Hai chàng thi sĩ choáng hơi men Say thơ xa lạ, mê tình bạn Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quen. Những bước song song xéo dặm trường Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương Họ đi, tay yếu trong tay mạnh Nghe hát ân tình giữa gió sương. Kể chi truyện trước với ngày sau Quên ngó môi son với áo màu Thây kệ thiên đường và địa ngục! K0 hề mặc cả, họ yêu nhau. Em thì em chẳng rõ 2 ông Rimbaud với Verlaine này có bị đồng tính hay k0. Nhưng nhiều người đã cho rằng XD làm bài thơ này để ca tụng TY của 2 người này, => XD cũng bị đồng tính. hi` hi`... Có lần em được đọc 1 câu chuyện về 2 người này. theo đó thì 2 người chỉ là bạn thân. 1 ông nghèo và nghiện rượu, hình như là Rimbaud. Còn Verlaine là con nhà giàu, chỉ vì mê thơ của Rimbaud mà đã bỏ nhà đi cùng với Rimbaud, sam chịu sống cuộc sống nghèo khổ của người nghệ sĩ và sau này cũng trở thành nhà thơ. cũng có thể vì người ta k0 tiện nói rõ sự tình bên trong nên chỉ kể lể qua quýt thế thôi. Dù sao cũng chỉ là những lời đồn đãi vô căn cứ. |
hatxihoi |
Sep 26 2002, 09:45 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#7
|
Unregistered |
Em xin mạn phép gửi đến các bác bài bình luận về XD của nhà phê bình Hoài Thanh trong tác phẩm Thi nhân VIệt Nam
Bây giờ khó nói hết được cái ngạc nhiên của làng thơ VN hồi XD đến. Người đã tới giữa chúng ta với một y phục tối tân và chúng ta đã rụt rè k0 dám làm thân với con người có hình thức phương xa ấy. Nhưng rồi ta cũng quen dần, vì ta thấy người cùng ta tình đồng hương vẫn nặng. Ngày một ngày hai cơ hồ ta k0 còn để ý đến những lối dùng chữ đặt câu quá Tây của XD, ta quên đi những ý tứ người đã mượn trong thơ Pháp. Cái dáng dấp yêu kiều, cái cốt cách phong nhã của điệu thơ, một cái gì rất Việt Nam, đã quyến rũ ta. Đọc những câu: Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm, Sao lại trách người thơ tình lơi lả? hay là: Chính hôm nay gió dại tới trên đồi, Cây k0 hẹn để ngày mai sẽ mát Trời đã thắm, lẽ đâu vườn cứ nhạt? Đắn đo gì cho lỡ mộng song đôi! Ta thấy cái hay ở đây k0 phải là ý thơ, mà chính là cái lối làm duyên rất có duyên của XD, cái vẻ đài các rất hiền lành của điệu thơ. Nhưng thơ XD chẳng những vậy mà còn diễn đạt được cái tinh thần cố hữu của nòi giống. Vả chăng tinh thần của nòi giống có cần gì phải bất di bất dịch. Sao lại bắt ngày mai phải giống hệt ngày hôm qua? Nêu ra một mớ tính tình, tư tưởng tục lệ, rồi bảo: Người VIệt Nam phải như thế, là một điều tối vô lý. Thơ XD còn là một nguồn sống rào rạt chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này. XD say đắm TY, say đắm cảnh trời, sống vội vàng, sống cuống quýt, muốn tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình. KHi vui cũng như khi buồn, người đều nồng nàn, tha thiết. Nhưng sự sống muôn hình thức mà trong những hình thức nhỏ nhặt thường lại ẩn náu một nguồn sống dồi dào. Không cần phải là con hổ ngự trị trên rừng xanh, k0 cần là con chim đại bàng bay 1 lần 9 vạn dặm mới là sống. Sự bồng bột của XD có lẽ đã phát biểu ra một cách đầy đủ hơn cả trong những rung động tinh vi. Sau khi đọc đi đọc lại nhà thơ có tâm hồn phức tạp này, sau khi đã tìm kiếm XD hoài, tôi thấy đây mới thực là XD. Trong cảnh mùa thu rất quen với thi nhân Việt Nam, chỉ XD mới để ý đến: Những luồng run rẩy rung rinh lá... cùng cái Cành biếc run run chân ý nhi Nghe đàn dưới trăng thu, chỉ có XD mới thấy Lung linh bóng sáng bỗng rùng mình và mới có cái xôn xao gửi trong mấy hàng chữ lạ lùng này: Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi. Long lanh tiếng sỏi vang vang hận: Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người. Cũng chỉ XD mới tìm được nơi đồng quê cái cảnh: Mây biếc về đâu bay gấp gấp Con cò trên ruộng cánh phân vân Từ con cò của Vương Bột lặng lẽ bay với ráng chiều đến con cò của XD k0 bay mà cánh phân vân, có sự cách biệt của hơn một ngàn năm và của hai thế giới. Cho đến khi XD yêu, trong TY của người cũng có cái gì rung rinh. Người hồi tưởng lại: Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngây Và nhạc phấn dưới chân mừng sánh bước Và tơ giăng trong lời nhỏ khơi ngòi Tà áo mới cũng say mùi gió nước Rặng mi dài xao động ánh dương vui. Còn rất nhiều câu có thể tiêu biểu cho lối cảm xúc riêng của XD. Tôi chỉ dẫn một thí dụ này nữa. Trong bản dịch Tỳ bà hành của Phan Huy Vịnh có hai câu: Thuyền mấy lá đông tây lặng ngắt Một vừng trăng trong vắt lòng sông tả cảnh chung quanh thuyền sau khi người tỳ bà phụ vừa đánh đàn xong. MỘt cái cảnh lặng lẽ, lạnh lùng ẩn một mối buồn âm thầm, kín đáo. Thế Lữ có lẽ đã nhớ đến hai câu ấy khi viết: Tiếng diều sáo nao nao trong vắt Trời quang mây xanh ngắt màu lơ Mặc dầu hai chữ "nao nao" có đưa vào trong câu thơ một chút rung động, ta vẫn chưa xa gì cái không khí bình yên trên bến Tầm Dương. Với XD, cả tình lẫn cảnh trở nên xôn xao vô cùng. Người kỹ nữ của XD cũng bơ vơ như ngừơi tỳ bà phụ. Nhưng nàng k0 lặng lẽ buồn, ta thấy nàng run lên vì đau khổ: Em sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo Trời đầy trăng lạnh lẽo suốt xương da Ngay từ khi trăng mới lên nàng đã thấy: Gió theo trăng từ biển thoáng qua non Buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn Chỉ riêng trong thơ XD mới có những thoáng buồn rờn rợn như vậy. Ngay lời văn XD cũng có vẻ chơi vơi. XD viết văn tựa trẻ con học nói hay như ngừơi ngoại quốc mới võ vẽ tiếng Nam. Câu văn tuồng bỡ ngỡ. Nhưng cái dáng thơ bỡ ngỡ ấy chính là chỗ XD hơn người. Dòng tư tưởng quá sôi nổi k0 thể đi theo những đường có sẵn. Ý văn xô đẩy, khuôn khổ câu văn phải lung lay. Nhưng xét rộng ra, cái náo nức, cái xôn xao của XD cũng là cái náo nức, cái xôn xao của thanh niên VN bây giờ. Sự đụng chạm với phương Tây đã làm tan rã bao nhiêu bức thành kiên cố. Người thanh niên VN được dịp ngó lên trời cao đất rộng, nhhưng cũng nhân đó mà cảm thấy cái thê lương của vũ trụ, cái bi đát của kiếp người. Họ tưởng có thể nhắm mắt làm liều, lấy cá nhân làm cứu cánh cho cá nhân, lấy sự sống làm mục đích cho sự sống. Song đó chỉ là một cách dối mình. "Chớ để riêng em phải gặp lòng em", lời khẩn cầu của người kỹ nữ cũng là lời khẩn cầu của con người muôn thuở. Đời sống của cá nhân cần phải vịn vào một cái gì thiêng liêng hơn cá nhân và thiêng liêng hơn sự sống. Bởi XD đã gửi trong thơ của người lẫn với một chút hương xưa của đất nước, bao nhiêu nỗi niềm riêng của thanh niên bây giờ - XD mới nhất trong các nhà thơ mới - nên chỉ những người lòng còn trẻ mới thích đọc XD, mà đã thích thì phải mê. XD k0 như Huy Cận vừa bước vào làng thơ đã được người ta dành cho một chỗ ngồi yên ổn. XD đến giữa chúng ta đến nay đã ngót năm năm mà những tiếng khen chê vẫn chưa ngớt. Người khen, khen hết sức; người chê, chê k0 tiếc lời. Song những ai chê XD, tưởng XD có thể trả lời theo lối Lamartine ngày trước: "Đã có những thiếu niên, những thiếu nữ hoan nghênh tôi". Với một nhà thơ, còn gì quý cho bằng sự hoan nghênh của tuổi trẻ. |
hatxihoi |
Sep 26 2002, 11:59 PM
Đường dẫn tới bài viết này
#8
|
Unregistered |
Đúng thật là đối với XD thì kẻ khen cũng nhiều mà người chê cũng lắm. Ngay như trong cái diễn đàn nho nhỏ này đã có ít nhất 1 người chê XD, là bác Falling-rain ;D. Nhưng k0 phải vô tình mà trong tác phẩm phê bình Thơ mới đầu tiên của nước ta, Thi nhân Việt Nam, XD là nhà thơ có nhiều tác phẩm được giới thiệu nhất: 15 bài thơ, so với 2 người về nhì là Lưu Trọng Lư - 11 bài, Huy Cận - 11 bài, Quách Tấn - 9 bài, Nguyễn Bính và Chế Lan Viên mỗi người 8 bài.
Từ rất rất rất lâu rồi, người VN chỉ quen thấy, cảm, và nói theo những khuôn mẫu cũ rích đến thành sáo rỗng, mà k0 dám khẳng định hay đề cao cái "tôi" của mình. Thực dân Pháp xâm lược và đô hộ VN, nhưng đồng thời cũng đã mở ra cánh cửa giao lưu văn hóa Đông - Tây. "Sự khác biệt về tâm hồn và cách biểu đạt tâm hồn của hai thế hệ Nho học và Tây học" đã gây nên cuộc xung đột giữa 'Thơ mới' và 'Thơ cũ'. Cuối cùng, cùng với văn xuôi lãng mạn, thơ mới ra đời đã đem lại sự sống cho cái "tôi", cái "cá nhân" _ một hệ quả tất yếu của cái xu hướng tự thể hiện bản thân mình của con người trong một thời đại mới. Và dĩ nhiên, XD là được coi là người phát ngôn đầy đủ nhất cho tư tưởng cá nhân của phong trào Thơ mới. Lần đầu tiên trên thi đàn, người ta được chứng kiến sự mạnh dạn bày tỏ những cảm xúc khát khao yêu đương, những khát vọng thụ hưởng khôn cùng cuộc đời trần thế. XD với cách cảm, cách nghĩ, và cả cách nói rất Tây đã đem lại hương sắc mới lạ cho thơ VN: Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm. Người ta tuyệt nhiên k0 còn thấy bóng dáng của những kiểu bộc lộ cảm xúc mà chủ thể trữ tình thường tự giấu mình đi của thơ xưa như: Nhớ nước đau lòng con quốc quốc Thương nhà mỏi miệng cái gia gia (Bà huyện Thanh Quan) hay là cái tâm sự riêng tư mà chủ thể rất mờ nhạt: Ta nhớ người xa cách núi sông Người xa, xa lắm, nhớ ta k0? (Trần Tế Xương) Thơ mới, nhất là thơ của XD thì khác hẳn. Cái "tôi" là cái cực kỳ quan trọng mà ông k0 ngần ngại tỏ bày ra. Có người đã đếm được rằng trong 47 bài của tập Thơ Thơ, có 25 bài nhắc đến chữ "tôi", và tỉ lệ này ở tập Gửi hương cho gió là 20 trong 57 bài. Cái "tôi" được khai thác và thể hiện ở nhiều góc độ khác nhau. Khi thì yếu đuối, nhỏ nhoi: Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ Mà vạn vật là muôn đá nam châm Tôi là con nai bị chiều đánh lưới K0 biết đi đâu đứng sầu bóng tối nhưng có khi lại mạnh mẽ và đầy khát vọng: Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi Tôi k0 chờ nắng hạ mới hoài xuân(Vội vàng) Cảm giác cô đơn , lẻ loi luôn tồn tại trong mỗi người, đặc biệt là đối với tâm hồn nhạy cảm của các thi sĩ. và cái "tôi" mang tên XD đầy đa cảm kia lại càng k0 là ngoại lệ. buồn khi nhìn ra rặng liễu đìu hiu với liên tưởng u ám: Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng buồn khi gió sớm bay về: Gió sáng bay về thi sĩ nhớ Thương ai k0 biết đứng buồn trăng buồn bởi chia ly cách trở: Ôm mặt khóc rưng rức Ra đi là hết rồi buồn bởi cảm giác cô đơn khi chiều đến: Anh một mình nghe tất cả buổi chiều Vào chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh buồn bởi cảm giác cô đơn, cô đơn trong TY, cô đơn ngay cả khi ở bên cạnh người yêu: Trăng sáng trăng xa, trăng rộng quá Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ cho đến cả cái nỗi buồn vô cớ: Hôm nay trời nhẹ lên cao Tôi buồn k0 hiểu vì sao tôi buồn ... Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều Lòng k0 sao cả hiu hiu khẽ buồn quả thật đúng là tâm hồn người thi sĩ luôn ru với gió/ mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây |
hatxihoi |
Sep 27 2002, 12:03 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#9
|
Unregistered |
Đặc điểm nổi bật nhất của thơ XD vẫn là cảm xúc về TY, yêu đời, yêu người. Có những lúc ta cảm thấy dường như XD đang gấp rút yêu, đang cuống quýt sống:
Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn Ta muốn riết mây đưa và gió lượn Ta muốn say cánh bướm với tình yêu Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều(Vội vàng) thậm chí còn như năn nỉ, van xin TY: Mở miệng vàng... và hãy nói yêu tôi... Dầu chỉ trong một phút mà thôi(Mời yêu) rồi lại giục giã một cách hối hả quyết liệt: Mau với chứ, vội vàng lên với chứ! Em, em ơi, tình non đã già rồi. TY trong thơ XD k0 hề là yếu đuối, uỷ mị, sướt mướt như bác Falling-rain nói. TY ấy rất nồng nàn, đắm say, và tha thiết. "K0 triền miên trong sầu mộng như Lưu Trọng Lư, k0 ấp ủ nhiều giấc mộng chinh phu như Thế Lữ hay những hoài vọng xa xăm của Huy Thông... " (Lý Hoài Thu), XD trẻ trung, sôi nổi và chan chứa yêu đời: Xuân của đất trời nay mới đến Trong tôi xuân đến đã lâu rồi cái tình yêu cuộc sống trong ông lớn đến mức đôi khi trở thành một nỗi ám ảnh về sự sống. Ông ham sống đến lạ kỳ!!! Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật K0 cho dài thời trẻ của nhân gian Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại Có một thời tôi đã say mê những câu thơ này Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn/ Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại. Tưởng k0 còn gì chính xác hơn! Và thế là tôi cũng đã say mê sống, say mê tận hưởng những tháng ngày tuyệt vời chỉ đến một lần duy nhất trong đời. Người ta vẫn nói: Xuân tuần hoàn. Lại khuôn mẫu! Lại sáo mòn! Lại cũ kỹ! XD nói khác, tôi cũng thấy khác (sau khi đã đọc XD). Mùa xuân năm nay đã khác mùa xuân năm ngoái rồi, bởi ít ra thì con người năm nay đã khác với con người năm ngoái, và càng khác hơn con người ấy của năm kia. XD mới, rất mới so với các nhà thơ mới khác của cái thời đại mà người ta gọi là Thời đại Thơ Mới. Cái chất mới ấy thể hiện ở rất nhiều mặt. Nói về XD thì còn rất nhiều, rất nhiều nữa, nhưng tôi chỉ muốn nói về 2 khía cạnh nổi bật này trong thơ XD. Đây cũng là 2 điều làm cho XD mới hơn hẳn các nhà thơ mới cùng thời, và làm cho thơ XD có sức sống mãnh liệt. Chắc chắn ai cũng thuộc thơ XD, ít nhất là 1 câu : yêu là chết trong lòng một ít, cho dù người ta có thể k0 biết rằng đó là thơ của ông. Tôi k0 phải là 1 nhà phê bình thơ. Tôi chỉ là 1 người đã từng hay đọc thơ XD và tìm thấy cho mình những điều lý thú trong thơ của ông. Mong rằng mọi người cũng tìm được 1 điều gì đó hay hay cho riêng mình. và nếu ai muốn đọc thơ XD thì tôi sẵn sàng post lên ;). |
Lang Tu |
Sep 28 2002, 04:45 AM
Đường dẫn tới bài viết này
#10
|
Regular Member Nhóm: Dân làng Ven Số bài viết: 127 Tham gia từ: 31-August 02 Thành viên thứ: 308 Tiền mặt hiện có : 627$ Số tuần chưa đóng thuế : 0 Bình chọn : |
Lãng Tử về đây rồi!
Công nương "hắt xì hơi" to quá nên đang đi lang thang cũng vội chạy ngay về Xin có lời cảm tạ nhưng tìm tòi sâu sắc của hatxihoi về XD nhé. Sẽ nói rõ hơn về sự gống nhau giữa thơ của thi nhân và thơ Pháp. Bây giờ xin được góp vui một giai thoại về ông. Chả là XD vẫn hay ra chợ Châu Long mua thức ăn, ai cũng quen mặt. Một hôm nhà thơ bặt gặp một tên thuộc dạng "chổi cùn" đang bắt nạt một chị nông dân vào thành phố bán rau. Nóng mắt ông liền lại gần và lên tiếng "Đề nghị anh thôi ngay cho, tôi là nhà thơ Xuân Diệu đây!" Cứ tưởng tên kia nể mặt ai ngờ hắn trả lới cái đốp" Nhà báo đây còn chả sợ huống gì nhà thơ, đừng tưởng mang "Rượu" ra đây mà doạ nhau nhé"!!! ;D ;D ;D Hẹn tái ngộ |
Xem diễn đàn ở dạng TEXT - PDA - Pocket PC |