Langven.com Forum

Giúp đỡ - Lục lọi - Dân l ng - Lịch
Full Version: Xả Thân Cứu Người
Quán nước đầu làng Ven > Gặp Gỡ - Trao Đổi - Làm Quen > Thời Sự
Mr. Smith
Đọc bài này thấy thương quá, hic hic cry1.gif


Xả thân cứu người


Con gái anh Thắng đang chăm sóc mẹ
TT - Chúng tôi không thể cầm được nước mắt khi nhìn con gái lớn của anh Võ Văn Thắng ôm di ảnh cha khóc ròng, còn con trai thì đứng lì ngoài doi cát - nơi cha đã ra đi - để chờ được nhìn mặt cha lần cuối...
>> Một câu chuyện "nghệ thuật sống"tại VN

Buổi sáng định mệnh

Buổi sáng thứ bảy ngày 11-12 vừa qua chắc cũng sẽ như một ngày bình thường nơi vùng ngã ba sông Ba Xi và Hòa Hữu (nơi giáp ranh ba xã: Long Đức, thị xã Trà Vinh - Nguyệt Hóa, huyện Châu Thành - Đại Phúc, huyện Càng Long) nếu như không có vụ chìm xuồng. Sáng hôm đó là ngày nghỉ học nên một nhóm bốn học sinh nữ cấp II từ Long Đức về Nguyệt Hóa thăm bà trên một chiếc xuồng mỏng manh do Phan Hoàng Thái cầm chèo (trên xuồng có tất cả năm người).

7g30, nước bắt đầu ròng nên chảy rất xiết và xoáy, khi chiếc xuồng đến giữa sông Hòa Hữu thì gặp một lượn sóng tương đối lớn từ một chiếc ghe chạy ngoài sông Ba Xi tạt vào chiếc xuồng mong manh làm xuồng chìm ngay, năm mạng người bỗng chốc trở nên quá nhỏ bé trước dòng nước xiết.

Khi đó, anh Võ Văn Thắng (Tân Phúc, Đại Phúc, Càng Long, Trà Vinh) đang nuôi vợ bị tai nạn vỡ xương chậu tại nhà mẹ vợ bên Nguyệt Hóa, nghe tiếng kêu thất thanh từ giữa sông, nhanh như cắt anh cởi phăng quần dài và áo quăng đại vào bụi cây, nhảy luôn xuống sông lao về phía các nạn nhân. Do nước xiết nên các nạn nhân đã bị cuốn trôi ra ngoài ngã ba sông, sống chết chỉ còn trong gang tấc. Là dân làm đáy, vốn bơi lội giỏi nên anh Thắng đã tiếp cận được em học sinh tên Yến Phượng lúc em này sắp chìm. Một tay kè, một tay bơi, anh Thắng vượt cả trăm mét nước chảy cuồn cuộn đưa em Phượng vào đến doi cát. Trong lúc đó, hai học sinh Thùy và Vân do biết lội chút đỉnh đã tự trôi dạt và vớ được nhánh bần, thoát chết. Thấy còn hai người đang chới với sắp chìm giữa ngã ba sông, chỉ kịp đẩy em Phượng lên bờ là anh Thắng lại đạp nước bơi ngược ra.

Do không bơi giỏi nên anh Phan Hoàng Thái - người chèo xuồng - chỉ có thể kè Thúy Ngân được một lúc rồi cả hai đuối sức, sặc sụa, buông nhau ra và... chìm dần. Ngay lúc đó anh Thắng xuất hiện, nắm lấy Ngân nâng lên khỏi mặt nước. Nhưng do quá đuối sức nên anh Thắng bắt đầu chìm, Thúy Ngân cũng chìm theo mất dạng. “Tích tắc sau đó thì thấy con bé Ngân trồi đầu lên khỏi mặt nước, hai vợ chồng tôi chỉ kịp vớt bé Ngân, còn Thắng thì đã chìm trôi đi mất hút” - anh Bé, người chạy ghe ra tiếp cứu, kể lại. Anh Bé kể tiếp trong sự cảm phục: “Thắng bị chìm rồi nhưng cố đẩy bé Ngân lên khỏi mặt nước, nếu không thì Ngân cũng đã chìm theo”.

Năm nạn nhân được cứu sống, chỉ có anh Thắng là mãi mãi ra đi...

Bi kịch một gia đình

Mỹ Xuyên, con gái anh Thắng, cứ ôm lì di ảnh cha mình mà khóc nấc, mấy ngày nay không ăn uống được gì nên người gầy guộc, xanh xao. Trên chiếc giường nhỏ là vài gói nilông mỏng manh chuẩn bị cho việc hậu sự. Biết rằng anh đã chết nhưng gia đình vẫn chưa lo được nổi một chiếc quan tài cho anh về thế giới bên kia. Mà ai sẽ lo cho anh đây khi vợ anh đang nằm liệt giường, còn hai đứa con thì quá nhỏ.

Chị Diệp Phương, chị dâu của anh Thắng, nói: “Nhà nó nghèo, cái nghề chính là đóng đáy nhưng cũng chỉ kiếm đủ cơm gạo hằng ngày và nuôi hai đứa nhỏ ăn học. Nhà cửa thì xác xơ, chẳng có ruộng vườn gì, đã vậy cách đây trên một tháng vợ chồng nó còn bị tai nạn, đến nay vợ vẫn còn nằm liệt giường”. Không có tiền đi Sài Gòn trị bệnh cho vợ, anh Thắng phải chạy vạy hỏi vay nóng bên ngoài trên 20 triệu đồng, nhưng số tiền ấy chẳng thấm tháp vào đâu. Bác sĩ điều trị thấy gia đình quá khó khăn nên cho xuất viện, mua thuốc về quê điều trị. “Chỉ còn vài ngày nữa là vợ thằng Thắng phải lên Sài Gòn tái khám, nhưng sự việc xảy ra như thế này không biết bệnh tật của vợ nó rồi sẽ ra sao. Hai đứa con của nó chắc rồi cũng sẽ nghỉ học” - chị Diệp Phương nói mà nước mắt chảy dài trên hai má.

Vượt qua con sông Ba Xi, chúng tôi đến nhà mẹ vợ anh Thắng, nơi mà chị Chính đang nằm dưỡng bệnh. Sau một thời gian dài nằm một chỗ và mấy ngày nay không ăn uống gì, chỉ có khóc và khóc nên thân hình chị giờ như một bộ xương, ốm tong teo. Người nhà chị cho biết từ khi nghe chồng chìm mất xác thì chị lại ngất xỉu liên tục, cứ nói nhảm và đòi chết theo. Không đi được ra sông tìm chồng, chị bắt cho bằng được người nhà phải cõng chị ra. Chị khóc mà không còn nước mắt.

Cách đây trên một tháng, trong một lần hai vợ chồng ngủ trên ghe canh miệng đáy thì có một chiếc sà lan lướt qua làm chị Chính vỡ xương chậu, còn anh Thắng dập cơ chân. Vậy mà anh dìu vợ thoát ra khỏi miệng đáy và lội vào bờ an toàn. Lần đó thế mà không chết, vậy mà lần này anh lại ra đi...

Bài và ảnh: PHƯ NG NGUYÊN
Đặc nhiệm hi hi
Cũng có 1 chuyện như thế này , lâu lắm rồi , nhưng em vẫn còn nhớ .

Hồi đó em còn rất bé , khoảng học lớp 4 . Nhà ở cạnh trường cấp 3 . Ba em dạy trong trường này . Trong trường có 1 anh tên Thuần . Người to cao đẹp trai . Anh Thuần nổi tiếng toàn trường vì tài thể thao , anh đoạt giải nhất nhảy xa toàn trường . Anh Thuần là con trai duy nhất trong gia đình , tuy lớn rồi nhưng vẫn lế phép như khi còn bé ; đi học về học vòng tay chào ba mẹ đàng hoàng .

Hôm nọ có tin anh Thuần chết . Cả trường lặng người . Người ta đến viếng anh Thuần rất đông . Mắt mũi ai cũng đỏ hoe .

Chuyện như thế này . Mùa thu năm ấy lũ nổi lên rất to . Thế là cả làng ( An Xá ) phải đi gặt lúa non ở đồng sâu ( nếu ko gặt thì lũ cuốn hết , hết lấy thứ để ăn ) . Nước chảy xiết . Có 1 anh trong làng bị sóng đập rớt xuống đò . Nước lúc ấy rất mạnh và xoáy . Đã là người Lệ Thủy thì hầu như ai cũng bơi giỏi ( , năm nào cũng có lũ lụt không bơi được thì teo , các kiện tướng bơi của VN thường xuất thân từ đây ) , nhưng anh trai kia không tài nào thoát ra nổi vòng xoáy . Người cha tóc bạc trắng ở trên đò đứng chết trân . Lúc ấy anh Thuần ở đò bên nhảy xuống . Cứu được anh kia nhưng cuối cùng chính anh Thuần lại bị cái xoáy nước ác nghiệt đó dìm đi . Tội nghiệp cha mẹ anh Thuần , chẳng còn nước mắt khóc người con dũng cảm nhưng xấu số .


Hề hề , ba em ngày xưa cũng thế . Cứu người thì cứu nhưng bơi khoẻ quá nên không chết laugh.gif laugh.gif . Nhà em ở Nam Đàn , Nghệ An . Ba em 17 tuổi , người rất to khoẻ ( khác em còi cọt ) . Nước sông Lam tùy lúc lở lúc bồi nhưng thường chảy rất xiết ( hồi nhỏ em ra quê chơi thì lúc đi qua cầu Bến Thủy hãi quá không dám nhìn xuống devil2.gif ) . Hôm nọ người ta kêu khóc ầm ĩ vì có 2 chị em bị nước cuốn , đang vùng vẫy giữa mấy dòng xoáy . Cả trăm con người , không có thằng nào dám nhảy xuống . Ba em đi ngang , nhảy xuống cứu luôn , xách cẳng 2 em gái xinh vào bờ rồi đi thẳng . Đài phát thanh Nam Đàn sau đó có tìm kiếm nhưng đại ca không thèm đến .
Sau đó thì ba em bỏ nhà đi bộ đội , bắn nhau 10 năm không chết clap.gif clap.gif . Nay em cũng phấn đấu để sống như bậc tiền bối devil2.gif Rình rình coi em xinh nào hụt chân uống nước là anh nhào xuống cứu và hô nhấp nhân tạo ngay serenade.gif
Đặc nhiệm hi hi
http://www.vnn.vn/psks/phongsu/2004/12/356239/

Trên đời vẫn còn nhiều điều cao đẹp . Dù đói dù rét dù có bị trù dập thì ta vẫn tin cuộc đời còn nhiều điều đáng để sống
helloutc
QUOTE(Đặc nhiệm hi hi @ Dec 15 2004, 12:34 AM)

trường có 1 anh tên Thuần . Người to cao đẹp trai . Anh Thuần nổi tiếng toàn trường vì tài thể thao , anh đoạt giải nhất  nhảy xa toàn trường . Anh Thuần là con trai duy nhất trong gia đình , tuy lớn rồi nhưng vẫn lế phép như khi còn bé  ; đi học về học vòng tay chào ba mẹ đàng hoàng .

Hôm nọ có tin anh Thuần chết . Cả trường lặng người . Người ta đến viếng anh Thuần rất đông . Mắt mũi ai cũng đỏ hoe .


Em hỏi thật các bác nhé: nên để cho anh Thuần sống hay chết? Ý em là nếu thay một người lễ phép ngoan ngoãn đáng sống bằng (giả dụ như) một thằng sau này đánh vợ, hút sách, lêu lổng ... đáng chết thì các bác thấy cái chết của anh Thuần có ý nghĩa không? Em hỏi thêm câu nữa: giả dụ như các bác không biết bơi, thấy người chết đuối các bác có "liều mình như chẳng có" không? Ức quá, phang thêm câu thứ ba: báo chí khen ngợi gương mấy em bé dũng cảm cứu bạn là đúng hay là sai? Em chỉ sợ cứ khen như thế, chẳng mấy chốc cả nước chẳng còn được mấy thằng cu ra hồn, vì bọn chúng còn nhỏ, cứ thấy đó là tấm gương anh dũng thế là noi theo, chẳng biết nổi trời cao đất rộng, sức lực có hạn của mình. Thế. Em chỉ có 3 câu thôi. Kính các bác.
Đặc nhiệm hi hi
w00t.gif Chuyện anh Thuần là chuyện có thật trong đời . Dĩ nhiên anh Thuần cũng ko muốn chết , có điều lúc ấy lôi xong anh kia ra chắc cũng đuối sức nên bị dìm luôn . Có lẽ thấy người gặp nạn sắp chết anh Thuần cũng chẳng có thời gian mà nghĩ : mình hay ho thế này , cứ sống đi ,để hắn chết vậy w00t.gif w00t.gif w00t.gif
Quán nước đầu làng Ven > Gặp Gỡ - Trao Đổi - Làm Quen > Thời Sự
Bạn đang xem phiên bản gọn nhẹ của diễn đ n dưới dạng text, để xem các b i viết với đầy đủ mầu sắc v hình ảnh hãy nhấn v o đây !
Invision Power Board © 2001-2024 Invision Power Services, Inc.