Mình nghĩ cái tít ở trên là phù hợp với tinh thần của chuyến đi chơi tối nay, tiện thể đáp ứng luôn yêu cầu từ ThiAnh là phải giật gân, câu khách, kích thích trí tò mò của các bạn. Ừ, thiên hạ đi xem Anh Khánh đáo xuân là chủ yếu, còn chúng mình (Chíc, Lananh, Messi, Vạn), chúng mình cũng chẳng biết Đáo Xuân hay Đáo gia, cái nào là mục đích chính, cái nào là mục đích phụ nữa
Nói thế để các bạn đừng có nghĩ chúng mình là những kẻ say mê nghệ thuật, các bạn cũng đừng mong chờ một bài review chứa chan cảm xúc, phân tích chi li những cái hay, cái đẹp của loại hình nghệ thuật thị giác (visual art) mà anh Khánh là người thể hiện thành công nhất VN hiện nay. Trong gần 2000 con người có mặt, chỉ có 3 loại thôi: am hiểu thực sự, tỏ vẻ quan tâm đến nghệ thuật, vì tò mò. Xin phép cho chúng mình được tự xếp vào loại thứ 3 vậy
Chủ đề của cuộc trình diễn hôm nay là Mê. Bằng các biện pháp kết hợp âm thanh, ánh sáng và ngôn ngữ cơ thể, tác giả sẽ khiến người xem cảm nhận được những trạng thái tình cảm mà con người có thể có được trong cơn mê. Những khát vọng, hạnh phúc, khổ đau, giằng xé, vật vã, quằn quại, đau đớn ... Không mong được giải thích, không cố gắng để hiểu, chỉ có cảm nhận của mỗi cá nhân.
Đấy, lý thuyết là thế, nhưng thực tế thì khác hẳn
Do đến sớm nên chúng mình được ngắm nghía tư gia anh Khánh khá kĩ. Thật, các bạn cứ kháo nhau là anh Khánh bị rồ, nhưng rồ mà nhà cửa, vườn tược được như anh ấy thì Vạn em đây cũng muốn. Những bức tượng đá bán thân (thân dưới, chỉ có 2 chân với cái bụng) cao 4m, những cái cột linga to đùng bát vại và đá được chạm khắp nơi, dưới lối đi, trên tường rào ... Vật trang trí ấn tượng nhất là một chiếc mô hình máy bay đầu F16 đuôi MIG21 to gấp rưỡi kích thước thật chiếm trọn cả khu đất trước nhà. Tầng dưới của ngôi nhà sàn lôi từ Mường về (thấy bảo thế) là 16 bức ảnh cỡ to chụp Anh Khánh đang luyện tập với một đống gái đang độ tuổi thanh xuân ăn mặc cực kì gợi cảm. Vạn em thử tỉ mẩn ngồi đếm xem có bao nhiêu gái trong một bức ảnh mà chịu. Chỉ thấy một đống lổn nhổn chân tay, ngực bụng nhòe nhoẹt, mờ mờ ảo ảo. Dài, trắng, căng, mềm. Công nhận làm nghệ thuật sướng
Đến phần xem tranh anh Khánh thì càng hoang mang tợn. Tranh sơn mài đa phần là hình linga với các cách thể hiện khác nhau trong các khung cảnh khác nhau với các màu sắc khác nhau. 3/4 số tranh được đính những cục đá to đùng đã được sơn vẽ với gam màu đen đỏ làm chủ đạo, những cục đá mà thời bao cấp thiếu thốn xà phòng các chị các mẹ phải ra bờ sông nhặt về làm đá kì ấy. Xem tranh chẳng hiểu gì, lại càng không cảm nhận được bất kì một rung động nào dù mình đã cẩn thận trốn vào một góc khuất yên tĩnh xa lánh hẳn đám đông xô bồ ồn ào bên ngoài để xem. Thôi đành tự an ủi chắc là do khả năng của mình có hạn