Tớ thật hết thuốc chữa, lần này thì thấy thật sự sám hối, thấy buồn và cóc ngủ được
Chuyện này thật rất vớ vẩn nhưng hậu quả là tớ sẽ và đang mất một người bạn
Bắt đầu cũng chỉ là vài câu nói đùa vui trong gia đình, anh Phương có một người bạn Mỹ làm chung hãy còn trẻ mà đã bi quan về cuộc sống, hôn nhân...Tớ tiện mồm " Thế để em đến an ủi bạn đấy cho" và cả nhà rất nhiệt tình tán thành
Và một ngày cách đây 4 tháng, anh Phương nói là đang ngồi ngoài Starbuck gần chỗ tớ làm, chạy ra đi....Tớ chạy ra thì thấy ông anh cùng một thằng Mỹ cao lớn, tóc vàng, mắt xanh đang ngồi uống cafe....và thế là bắt đầu trò chuyện và thỉnh thoảng rủ nhau đi ăn Phở....Đến ngày hôm qua, tớ cảm giác trò đùa nên chấm dứt và viết 1 email nói là bạn hãy đi kiếm những người bạn gái khác và tớ đã như thế, như thế, như thế>>>, và tớ nhận được một email :
"Mailan, I really enjoy being with you. I like your personality, your craziness, and your company. Since you and I have been going out with each other, I have not been with anybody but you , I do have female friends, but that is as far as that goes. I haven't desired anybody else but you, you are constantly in my thoughts. I do have one problem, it has been a long time since I have loved anybody, I am jaded and thoughtless when it comes to one on one relationships, also I am very independent as well as enjoying my serenity, that is probably why I am 37 years old and never been married. I have seen far more failed marriages than successful marriages, which makes me believe that the institution doesn't work. You do have an effect on me, that does scare me a lot.
I am not sure what prompted you to write this message, but to let you know you are dear to me, and I feel great when I am around you, and I will always be honest with you. Phuong is right, you and I are very much alike; more that you realize"
Từ đáy lòng....tớ cảm thấy mình có lỗi, xấu hổ vì đã không nói mọi thứ ngay từ đầu và sẽ mất một người bạn rất thật thà