QUOTE
Để tôi trả lời nốt bác hai câu về vấn đề TQ can thiệp nếu có thay đổi ở VN và vấn đề Mỹ muốn lật đổ ở VN. Vì đây là 2 khả năng hoàn toàn có thể xẩy ra.
Anh vẫn còn sống trong ác mộng năm 74, 79, 88 nhiều quá. Khi người ta sợ hãi người ta thường thổi phồng nỗi sợ lên. Bây giờ không phải thích can thiệp là can thiệp, phải có thời thế và nói thật phải là siêu cường chứ như Anh, Pháp nắm quyền veto mà có làm gì được đâu.
Cách suy nghĩ của anh hơi giống cách suy nghĩ của các leaders những người vốn sống trong sợ hãi, tột cùng sợ hãi.
QUOTE
Về việc TQ can thiệp vào VN. Đây là việc người VN phải tính tới, vì đây đơn giản là một vấn đề an ninh. Không nước nào muốn láng giềng của họ là một kẻ thù tiềm năng. Việc đó càng đúng với một nước lớn như TQ, Ấn độ, Nga, Mỹ,..
Không muốn là một chuyện, làm được là chuyện khác. Nếu họ làm được thì họ đã làm rồi. Cái nguy hiểm mà giới leaders và anh có lẽ mắc phải là coi việc dân chủ hóa là đe dọa an ninh TQ. Mông cổ Hàn Quốc, Ấn Độ đấy, dân chủ hóa đấy. Philipipe cũng vậy mà TQ có phàn nàn gì đâu. Năm 91 chính TQ cũng đồng ý giải quyết vấn đề CPC theo hướng dân chủ đa đảng. Nói chung họ khôn hơn anh nghĩ nhiều.
QUOTE
Việc đa nguyên đa đảng ở VN trong tình hình hiện tại sẽ được TQ đánh giá như việc VN trở thành vệ tinh của Mỹ. Mà điều đó cũng đúng còn gì. Trong việc tố cáo TQ chiếm HS-TS, ngoài tinh thần yêu nước mà ai cũng có, nó còn lấp ló điều của một số người là chính phủ VN hiện tại và ĐCS không giải quyết được vấn đề đó, như vậy việc thay bậc đổi ngôi không nhằm vào chống TQ là gì.
Sai. Đúng là TQ lo ngại VN đa đảng vì họ không khống chế được trung tâm quyền lực là CPV, tức là dùng người việt trị người Việt như khống chế Khmer Đỏ. Ngoài ra nó cũng phần nào kích thích giới li khai TQ mà điều TQ không muốn.
Mà thực ra không dám thay đổi chế độ theo ý mình, chính là anh đã khẳng định VN là một vệ tinh xoay quanh TQ rồi. Nó hơi giống Tiệp năm 68, xoay quanh Liên Xô, vừa định cải cách thì mâu thuẫn nội bộ, nhiều ông BCT mời quân LX vào và ngay cả không mời vào thì LX cũng vào. Hay Ba Lan năm 81, buộc phải thiết quân luật để tránh trường hợp LX can thiệp.
QUOTE
Như vậy các bác muốn dân chủ đa đảng phải tính tới việc đánh nhau với TQ với giả thiết lạc quan nhất, có nghĩa là việc đó được toàn thể dân tộc VN ủng hộ, và đa nguyên đa đảng không gây ra bất cứ mâu thuân nội bộ trong lòng đất nước, điều mà người ta không chứng kiến ở bất cứ nước nào trên thế giới. Ngược lại đa nguyên đa đảng sẽ làm nổi lên những mâu thuẫn ngầm trong lòng một nước, chính vì thế người ta mới cần nhà nước mạnh, pháp luật mạnh.. để nhất thống. Vai trò mà hiện nay ĐCS đang nắm giữ ở VN.
Hix, đánh nhau với TQ, anh nói lạc đề rồi và có lẽ còn quá sớm. Còn chấp nhận đa đảng là phải chấp nhận như Anh, Pháp, Mỹ, chấp nhận mâu thuẫn và tìm cách giải quyết, thay cho lảng tránh. Vấn đề là CPV thì kém ĐCS TQ về nhiều mặt, đặc biệt là kinh tế.
QUOTE
Còn một giả thiết nữa cũng thực tế không kém, tức là việc nêu cao vấn đề HS-TS, là một cách thức để lật đổ chế độ hiện tại. Trong trường hợp đó thì bye-bye việc giành lại HS-TS mà nó sẽ dẫn thẳng tới nội chiến.
Anh nói thế này là không quan điểm của chính quyền rồi. Ai bảo anh là nêu cao vấn đề HS-TS là để lật đổ chế độ. Chính chính quyền cũng nêu cao vấn đề HS-TS như vụ Tam Sa vừa rồi.
QUOTE
Bác nói tôi bị ám ảnh bởi việc TQ chống Mỹ viện Triều trong chiến tranh Triều tiên. Thực ra ám ảnh đó không phải là của tôi, mà là của Mỹ. Ngay lúc Mỹ tham chiến trực tiếp ở miền Nam VN, Mỹ có dám mang quân ra bắc đâu. Như vậy họ đã thừa nhận là có một "vòng tròn an ninh" của TQ trong đó có miền Bắc VN.
Mỹ là tầm siêu cường, nó phải tính toán kiểu khác. Anh nhớ nhầm rồi, Mỹ tấn công miền Bắc bằng không quân rồi đánh nhau ở nam VN không phải sai về mặt quân sự, kiểu năm 99 tấn công Kosovo.
Mà bây giờ Mỹ có ám ảnh gì đâu dù nó phải tính toán trong một thế giới mà ít ra nó làm chủ (vụ Iraq, Kosovo chẳng hạn)
QUOTE
Sau năm 1972, khi Nixon bình thường hóa quan hệ với TQ, thì cái Deal của nó cũng rõ ràng, với việc TQ ngăn cản VN thống nhất đất nước, tức là TQ ngầm garantie cho việc tồn tại của chính quyền miền Nam.
Cái này có từ năm 54 giữa P5, trong đó có Liên Xô. Chính LX chủ trương chia tách VN để bảo vệ TQ và "cả hai miền đều gia nhập LHQ"
QUOTE
Có điều là từ những năm 60, tức là từ cách mạng văn hóa, TQ không còn là nước viện trợ cho VN nữa (nó không hoàn toàn hết hẳn mà phải đợi tới năm 1979 mới đứt hoàn toàn. Ở HN, cây cầu Thăng long đầu tiên là do TQ viện trợ xây, năm 79 TQ rút hết, cắt viện trợ thì LX giúp VN làm nốt), chính vì thế họ không có cái đòn bẩy nào để tác động. Sở dĩ như vậy vì có sự chỉ huy thống nhất của ĐCS VN, nên nội chính vững. Việc giải phóng miền Nam hoàn toàn năm ngoài ý muốn của TQ. Cái deal Mỹ - TQ như vậy là vô tác dụng, nhưng giúp TQ mở cửa.
Năm 71, TQ giành được veto từ Đài Loan. Năm 79, nó được Mỹ chấp nhận bình thường hoá, hủy bỏ hiệp uớc phòng thủ chung với Đài Loan. Rõ ràng là chiến tranh VN làm cho deal Trung-Mỹ có giá trị còn gì, ĐL từ nay trở thành một phần của TQ dù de facto độc lập.
Năm 71, 72, TQ viện trợ cho VN nhiều để ép kí hiệp định Paris. Anh tìm đọc sẽ thấy.
QUOTE
Nhưng ngược lại tình hình đó lại đẩy VN vào thế đối đầu với TQ, dẫn tới
cuộc chiến tranh đợt ba VN-CPC-TQ (1979-1989). Nghiên cứu cái cuộc chiến đợt ba này, thì ngừơi ta có thể hiểu hơn quan hệ VN - TQ
Vấn đề này tôi sẽ nói sau. Chiến tranh VN-CPC rất phức tạp nhưng phần nào cũng hơi giống một kiểu proxy war giữa LX và TQ để cuối cùng VN buộc phải ngả vào LX. Nhưng dù sao ngả vào thằng ở xa, không tranh chấp thì vẫn tốt hơn.
Anh Phó quả là kiến thức cao siêu, đặc biệt cho rằng VN hiện nay là vệ tinh của TQ, muốn thay đổi chế độ cũng phải được TQ đồng ý. Nghe cứ nhớ tới Đông Âu bù nhìn của LX.
Nói thật là xấu nhất thà mất TS chứ làm vệ tinh TQ thì kinh lắm. Bài học Tiệp, Hung, Ba Lan tuy cũ nhưng không nên quên.