Về số lượng Tổ Tây Thiên gắn với Tiểu thừa có 28 và Tổ Đông Độ gắn với Đại Thừa có 6, trong đó Bồ Đề Đạt Ma vừa là Tổ Tây Thiên cuối cùng vừa là Tổ Đông Độ đầu tiên, nên tất cả là 33, nhưng ở chùa Tây Phương chỉ chọn ra 18 vị để tạc tượng bằng gỗ. La Hán thì tùy tài liệu nêu ra có 16 vị, có nơi thêm 2 vị thành 18 vị - trong đó có một vị là Ca Diếp tôn giả, lại có tài liệu kể ra những 500 vị La Hán. La Hán ở các chùa thời Nguyễn đều 18 vị, đắp bằng đất, chẳng những ngoại hình cứ nhang nhác nhau, mà nội tâm dường như cũng không phân biệt. La Hán đạo cao đức trọng rất đáng kính phục về văn hóa xã hội, song không có cá tính thì vào nghệ thuật sẽ rất khó đẹp. Vì thế tượng La Hán ở các chùa thời Nguyễn chỉ nhiều về số lượng, còn về chất lượng lại rất hạn chế.
(@click here)
QUOTE(Chitto @ Mar 9 2008, 08:42 PM)
Hai bên của tượng Tuyết Sơn là tượng Ca Diếp và A Nan (như bài trước nói, thì tượng A Nan bị đổi chỗ xuống dưới, chứ đúng là phải ở bên trên).
Ca Diếp hay Ma Ha Ca Diếp là "Đầu đà đệ nhất", đệ tử hàng đầu. Nguyên khi Phật thuyết pháp, đưa một cành hoa lên, không ai hiểu, chỉ có Ca Diếp hiểu, mỉm cười, (Niêm hoa vi tiếu), nên về sau Phật truyền Y bát cho Ca Diếp, trở thành Sơ Tổ thiền tông (và các tông khác). A Nan cũng là đại đệ tử, theo hầu Phật nhiều năm, có trí nhớ tuyệt vời nên gọi là "Đa văn đệ nhất". Ông là người nhớ tất cả các lời Phật nói. Do đó có thể coi kinh Phật là do lời A Nan đọc lại trong lần kết tập thứ nhất.
Bức tượng bên phải thể hiện Ca Diếp. Dấu hiệu nhận biết đầu tiên là ông để râu, tóc mai, già hơn A Nan. Trước khi xuất gia, Ca Diếp vốn là một thợ kim hoàn, cho nên trên tượng vẫn để ông đeo các đồ châu báu ngọc ngà. Tay của tượng khoát tự nhiên, tay áo, tà áo còn như đang bay.
A Nan thì trong tay ôm các quyển sách kinh, tượng trưng rằng các kinh sách đều là do A Nan đọc lại cho mọi người. Vì thế các câu đầu của kinh luôn là "Tôi nghe như vậy" (Như thị ngã văn).
Ca Diếp hay Ma Ha Ca Diếp là "Đầu đà đệ nhất", đệ tử hàng đầu. Nguyên khi Phật thuyết pháp, đưa một cành hoa lên, không ai hiểu, chỉ có Ca Diếp hiểu, mỉm cười, (Niêm hoa vi tiếu), nên về sau Phật truyền Y bát cho Ca Diếp, trở thành Sơ Tổ thiền tông (và các tông khác). A Nan cũng là đại đệ tử, theo hầu Phật nhiều năm, có trí nhớ tuyệt vời nên gọi là "Đa văn đệ nhất". Ông là người nhớ tất cả các lời Phật nói. Do đó có thể coi kinh Phật là do lời A Nan đọc lại trong lần kết tập thứ nhất.
Bức tượng bên phải thể hiện Ca Diếp. Dấu hiệu nhận biết đầu tiên là ông để râu, tóc mai, già hơn A Nan. Trước khi xuất gia, Ca Diếp vốn là một thợ kim hoàn, cho nên trên tượng vẫn để ông đeo các đồ châu báu ngọc ngà. Tay của tượng khoát tự nhiên, tay áo, tà áo còn như đang bay.
A Nan thì trong tay ôm các quyển sách kinh, tượng trưng rằng các kinh sách đều là do A Nan đọc lại cho mọi người. Vì thế các câu đầu của kinh luôn là "Tôi nghe như vậy" (Như thị ngã văn).