QUOTE(Sóng @ Feb 21 2010, 07:05 AM)
sky làm trong lĩnh vực y tế à, vì tôi thấy đây là đề tài mà sky viết có tính chất chuẩn xác hơn bình thường so với các lĩnh vực khác.
Bọn bạn học biết được ý kiến của Sóng thì chúng no vả vào mồm tôi!
Thậm chí bây giờ tôi cũng không thể nhớ được tên loại tế bào biểu mô nào tạo nên mụn nước nữa.
Tóm tắt vấn đề dị ứng thì tôi có thể nói thế này: không phải mọi dị ứng đều là bệnh lý, và quả thực có mối liên hệ giữa thể trạng toàn thân với sự biến chuyển bệnh lý của dị ứng. Ngoài nội tiết tố thì các yếu tố như stress, dinh dưỡng, nhịp sinh học ...vv đều có thể làm tăng hoặc giảm tình trạng dị ứng. Các yếu tố di truyền và môi trường cũng gián tiếp tham gia vào miễn dịch thông qua quy định cách thức và đặc điểm phản ứng giữa kháng thể và kháng nguyên. Vì có tính bao quát rộng rãi như vậy nên quy kết tận gốc cho dị ứng là một việc khá khó khăn.
Qua 1 số ý kiến các bạn nêu trong topic này thì thấy rằng chúng ta thường nghĩ đến dị ứng trước các dấu hiệu ngoài da và niêm mạc, ví dụ ngứa, mẩn đỏ, sưng (phù Quink). Nhưng không chỉ có thế thôi đâu, bệnh lý dị ứng xẩy ở cả các nội tạng với mức độ nguy hiểm từ nhẹ đến rất nặng, ví dụ hen phế quản, thấp khớp (tim). và cũng có rất nhiều trường hợp dị ứng nhiễm trùng, tức là phản ứng dị miễn dịch lan tỏa sau khi tiếp xúc với kháng nguyên là vi khuẩn, virus hoặc nấm ...vv. Các trường hợp dị ứng vô trùng như dị ứng với hóa chất cũng rất phổ biến, còn dị ứng với kháng nguyên người như sữa, tinh dịch, nước bọt cũng xảy ra tuy hiếm gặp hơn.
Về điều trị thì có 2 loại, 1 là điều trị triệu chứng, tức là xử lý các vấn đề cơ năng do dị ứng gây ra như hạ sốt, giảm đau, giảm ngứa, chống viêm, phù nề... 2 là điều trị nguyên nhân, tức là xác định dị ứng với kháng nguyên gì và điều chỉnh tương hợp miễn dịch. Cái loại 2 thì khó hơn vì thế giới sinh học cực kỳ đa dạng và các xét nghiệm miễn dịch cũng rất phức tạp và đòi hỏi chi tiết. Vì thế người ta thường dựa vào kinh nghiệm test & false và chỉ cho người bệnh biết cần tránh yếu tố nào gây dị ứng.
@Root
Các trò chữa bệnh từ xa hoặc gián tiếp qua băng hình, điện thoại ... đều dựa trên cơ chế tác động tâm lý và cùng một loại với thôi miên hay ám thị. Nó rộ lên thành phong trào rồi xẹp cũng là do người ta thấy nó không còn tác dụng giải tỏa hoặc kích thích nữa. Hiện tượng này cũng giống như các ngôi sao ca nhạc, điện ảnh vụt lên rồi tắt, hoặc kiểu dáng thời trang đã lỗi mốt thì tèo.
@Sóng
Sực nhớ ra nên viết nốt, rằng miễn dịch và dị ứng cũng xảy ra ở cơ thể xã hội nữa đấy. Đó cũng là cái mà tôi nghĩ đến khi phê bình luận điểm Nhà nước của Karl Popper.