QUOTE(Thị Anh @ Mar 23 2010, 03:31 PM)
Mình cũng chả nghe, nhưng có phải là chết thiếu bộ phần gì thì khi hiện về thiếu y nguyên vậy ko?
Vừa nghe xong. Chị Hằng kể nhiều chuyện hay phết, chỉ tiếc là tuy rất phong phú về các ví dụ dẫn chứng, mà kô có mục hỏi đáp nhiều vấn đề xung quanh. Vd như câu hỏi của Thị Anh.
Chắc chắn là có rất nhiều câu hỏi xung quanh cái thế giới mà chị có thể thâm nhập & nói chuyện chứ. Google thêm các bài phỏng vấn chị thì cũng chả có gì nhiều, nhưng đọc được 1 chi tiết phản biện valid:
QUOTE
Cuộc đi tìm kiếm mộ ở Vĩnh Thạnh, Bình Định cũng là một kỷ niệm hết sức đáng nhớ của Bích Hằng. Khi đào mộ anh bộ đội thì thấy cái biển tên ở trước ngực ghi là Trung tá Nguyễn Hữu Túy tức là lính Sài Gòn. Mọi người đều giật mình, nhưng lại nghĩ, hay là anh bộ đội lấy áo lính Sài Gòn mặc cải trang, rồi bị bắn chết. Thế nhưng, lúc đó chị nghe thấy “tiếng gọi” phát ra từ bụi cây: “Không phải, tôi nằm bên này cơ!”. Lúc đó có một anh cùng trong đoàn đi đào mộ, là xã đội trưởng ào đến căm phẫn hét lên: “Cái thằng này ác ôn lắm, chính nó đã giết bố tôi đây”.Anh kể rằng, hồi gần 10 tuổi, anh tận mắt chứng kiến bọn lính Sài Gòn đóng đinh bố anh vào cây dừa và chính tên Túy đã dùng lưỡi lê rạch từ ngực bố anh xuống rồi moi gan bố anh ra ngoài. Khi đó, bố anh là cán bộ của ban tuyên huấn xã, tích cực tuyên truyền cách mạng.
Anh căm phẫn, định lấy hòn đá ghè vào đống xương cốt. Chị Hằng hết mực ngăn can: “Người ta bây giờ cũng chỉ còn là nắm xương tàn. Anh có làm vậy bố anh cũng không sống lại được. Tốt nhất là cứ bốc hài cốt người ta lên, chôn cất cẩn thận, rồi người ta phù hộ cho, sau đó đi tìm tiếp mộ anh bộ đội giải phóng”.Thế nhưng, anh ta kiên quyết: “Ai làm việc đó thì làm, tôi nhất định không làm”. Người dân ở đó cũng đều chứng kiến cảnh bọn lính Sài Gòn giết hại, moi gan bố anh xã đội cùng 6 người khác nên rất căm phẫn, nhất định không chôn hài cốt người lính này, mặc cho Hằng khuyên nhủ thế nào.Cuối cùng chị phải bỏ tiền, ra Quy Nhơn mua chiếc tiểu, bỏ hài cốt vào rồi mai táng. Tuy nhiên, khi Hằng đặt bát hương, thắp hương thì mọi người trong làng lại xô ra không cho chị thắp. Gia đình người lính kia đều ở bên Mỹ cả nên không biết nhắn nhủ ra sao.
Khi đó, anh bộ đội hiện lên “dặn” Hằng nói với mọi người thế này: “Nếu mọi người không thắp hương cho anh ta thì anh bộ đội sẽ không cho tìm hài cốt của anh đâu. Thắp cho anh ấy nén nhang thì anh ấy sẽ chỉ chính xác chỗ anh bộ đội nằm”.Nghe Bích Hằng nói vậy, người dân trong vùng mới cho cô thắp nhang. Người lính Sài Gòn này đã “dắt” Hằng đến bên bụi cây rất lớn và chỉ chính xác chỗ anh bộ đội nằm và khi đào thì thấy ngay hài cốt. Hằng bảo với dân làng: “Vậy là anh ta đã lấy công chuộc tội rồi, mọi người không nên căm thù nữa nhé!”.Anh bộ đội “kể” với Bích Hằng, hồi đó, anh là lính đặc công, bị Túy bắt được, nhưng khi hắn đang áp giải thì anh đã sử dụng võ thuật đá văng khẩu súng, rồi cướp lưỡi lê của nó giết nó luôn. Tuy nhiên, vừa giết được nó thì anh lại bị trúng đạn bởi một tên đi phía sau.”
Chúng ta không còn lạ gì bản chất bịa đặt nói láo một cách trắng trợn và trơ trẽn của Việt Cộng, đọc đoạn kể trên cũng thấy khá khôi hài. Giữa ban ngày mà nhà ngoại cảm nghe được tiếng hồn ma gọi nói “Không phải, tôi nằm bên này cơ!”.
Còn một bịa đặt khác khôi hài hơn thế nữa. Một đàng, anh xã đội trưởng trong toán đi bốc mộ cho biết cha anh ta (mà hài cốt đang được tìm bốc) ngày trước là cán bộ của ban tuyên huấn. Anh xã đội trưởng này căm phẫn hét tướng lên rằng “Cái thằng này ác ôn lắm, chính nó đã giết bố tôi đây” và kể (hay phịa) rằng, hồi gần 10 tuổi, anh tận mắt chứng kiến “bọn lính Sài Gòn đóng đinh bố anh vào cây dừa và chính tên Túy đã dùng lưỡi lê rạch từ ngực bố anh xuống rồi moi gan bố anh ra ngoài.” Thế nhưng đàng khác, hồn ma (bố của anh xã đội trưởng) thì lại kể với nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng rằng hắn là lính đặc công, bị một trung tá “ngụy” Nguyễn Hữu Túy nào đó bắt sống. Vẫn theo lời hồn ma kể thì khi đang bị trung tá Túy áp giải, anh ta đã sử dụng võ thuật đá văng khẩu súng, rồi cướp lưỡi lê của nó giết nó luôn. Tuy nhiên, vừa giết được nó thì anh lại bị trúng đạn bởi một tên đi phía sau.”
Thế là thế nào? Một đàng “con” bảo chứng kiến tận mắt cảnh cha mình bị trung tá Túy mổ bụng moi gan chết, một đàng hồn ma “cha” thì bảo hắn giết trung tá Túy bằng chính lưỡi lê của Túy. Sau đó, hắn mới bị trúng đạn bởi một người khác mà chết. Chưa hết, chuyện xác trung tá Túy vẫn bị bỏ lại vùi dập ở đấy thì quả là một chuyện đại khôi hài!
Cũng trên blog này
http://phanhanh.wordpress.com/2009/12/05/l...B%9Bi-cai-thay/ có bài
Làm gì với cái thây rất hay. Theo đó, bây giờ đã có công ty có dịch vụ bio-cremation, làm xác tan ra thành một chất lỏng sệt không gây ô nhiễm môi trường có thể ... xả thẳng xuống cống.
Hoặc 1 hãng chế tạo hòm đưa ra loại hòm bằng thùng cạc-tông để hỏa thiêu sạch gọn tiết kiệm.
Trái với suy nghĩ thông thường là hỏa táng sạch và ít ô nhiễm môi trường, "số lượng điện năng và khí đốt thiên nhiên dùng để hỏa thiêu một xác người cũng gần bằng số lượng nhiên liệu một chiếc xe hơi chạy suốt chiều ngang Canada hơn 7,200 cây số.". Nhắn bạn Vạn xem xét lại ước mơ hỏa táng rắc tro trên thành phố của mình chứ không chịu hiến xác để cho giảm carbon footprint giúp hậu thế.
Một công ty khác có sáng kiến giữ lại hơi nóng thoát ra từ các ống khói của lò thiêu xác để sưởi ấm cho nhà dân.
Từ chỗ tiết kiệm các nguồn nhiên liệu để hủy xác, thậm chí dùng đến phân bò để thiêu, giờ đây người ta đã tiến lên 1 bước biến chính cái xác thành nguồn nhiên liệu.
Các nhà môi trường phương Tây tiếp tục làm mình sững sờ và ngưỡng mộ.
Phản biện valid đâu nhỉ? Trong bài nói rõ là "một anh cùng trong đoàn đi đào mộ, là xã đội trưởng" mới là con của ông tuyên huấn còn cái ông đi tìm mộ là con của ông bộ đội đặc công đấy chứ.
À, còn đoạn này "Theo đó, bây giờ đã có công ty có dịch vụ bio-cremation, làm xác tan ra thành một chất lỏng sệt không gây ô nhiễm môi trường có thể ... xả thẳng xuống cống. scared.gif Hoặc 1 hãng chế tạo hòm đưa ra loại hòm bằng thùng cạc-tông để hỏa thiêu sạch gọn tiết kiệm. " thì làm mình nhớ tới Tarantino, haha.