Langven.com Forum

Full Version: Bâng Quơ
Quán nước đầu làng Ven > Sáng Tác - Thảo Luận - Phổ biến kiến thức > Văn Học & Ngôn Ngữ
Pages: [<<], [<], 3, 4, 5, [6], 7, 8, 9, [>], [>>]
lantuvien_ttt
http://noravr.blog.lemonde.fr/files/cafe.thumbnail.jpg



Bóng tối


"Tôi nhìn thấy những sợi tóc bạc
Rơi ra từ ý nghĩ của mình
Khi ngồi bên khung cửa sổ quán cafe vắng khách.

Cây bằng lăng tàn rủ những chiếc lá viền nâu
Cậu bé bán hàng dạo đi lũi lầm trên phố
Những vòng xe lướt qua nhau không một lần ngoảnh lại
Người với người quá đỗi thờ ơ...

Cớ sao tôi lại ngồi đây
Bên khung cửa sổ mở ra khoảng trời mùa đông câm nín
Khép lòng mình bằng sự lặng im
Lẽ nào...
Tôi
bị trầm cảm?

Mọi người nói, mọi người cười
Còn tôi bật khóc trong ý nghĩ
Nỗi buồn không chịu nổi ngột ngạt
Nó chạy ra ngoài khoảng không hóng gió.

Bàn tay tôi vươn cao qua ô cửa nhỏ
Nỗi buồn ơi, nỗi buồn ơi...
Tôi cảm thấy những sợi tóc bạc
Rơi ra từ suy nghĩ của mình.


chỉ biết lặng thinh
Nỗi buồn như tách cafe uống dở
Đương nhìn tôi trách móc..."

Một góc trên Triệu Việt Vương, chiều 13-1-07
lantuvien_ttt
http://www.maisonsdebouteilles.com/images/thumbnails/fleur%20jaune%20étoile.jpg



Như một đóa hoa vàng tắt nắng

Có một người đi ngang phố chiều nay
Lòng tĩnh lặng như hoa vàng dưới nắng
Có một ngày nỗi buồn nằm im ắng
Gió mùa về giăng trong mắt bâng quơ.

Ta đã thôi mong nhớ, hết đợi chờ
Người giờ xa lạ quá, trong mơ
Chỉ hồn nhiên tiếc thời xưa ấy
Ta trót trao đi… chẳng nhận về…

Hà cớ gì cứ nhắc mãi một bản tình ca
Ta không hát, anh không còn nhớ nữa
Đoá hoa vàng đứng bên đường khép lửa
Lửa lòng ta đã tắt tự lâu rồi!

Những câu thơ mang hơi rét mùa đông
Ta đã viết, anh vẫn còn đọc chứ?
Ừ thì giữa chúng mình chưa có gì!
Ta chỉ toàn tưởng tượng
Anh cũng từng tưởng tượng như ta…

Ngọn gió mùa đông, hơi ấm mùa đông
Níu giữ thế nào cho tình yêu không bay mất?
Có một hôm trong ta là nỗi buồn rất thật
Dưới gốc bàng nâu, đợi mãi, Người không về…


Ngang phố chiều nay
Có một người vừa tiễn một người đi
Lòng lặng lẽ như hoa vàng khép nắng…

19-10-07
Evil
QUOTE(lantuvien_ttt @ Jan 19 2007, 02:21 PM)

Ngang phố chiều nay
Có một người vừa tiễn một người đi
Lòng lặng lẽ như hoa vàng khép nắng…

19-10-07[/color][/i]
*



?

Tôi ra ga lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt

(Onga Becgon, chả nhớ tên bà ý viết thế nào cho đúng nữa)

Bài thơ trên của Lan đẹp và hay nhưng từng đoạn, từng đoạn của nó lại gợi lên trong mình những hình ảnh, âm điệu của những bài thơ khác. Có thể không gọi tên ra được một cách chính xác nhưng nó vang trong mình những âm hưởng quen thuộc, đã từng gặp, yêu, và nhớ.
Evil
QUOTE(lantuvien_ttt @ Jan 15 2007, 06:45 PM)
http://noravr.blog.lemonde.fr/files/cafe.thumbnail.jpg



Bóng tối


"Tôi nhìn thấy những sợi tóc bạc
Rơi ra từ ý nghĩ của mình
Khi ngồi bên khung cửa sổ quán cafe vắng khách.

Cây bằng lăng tàn rủ những chiếc lá viền nâu
Cậu bé bán hàng dạo đi lũi lầm trên phố
Những vòng xe lướt qua nhau không một lần ngoảnh lại
Người với người quá đỗi thờ ơ...

Cớ sao tôi lại ngồi đây
Bên khung cửa sổ mở ra khoảng trời mùa đông câm nín
Khép lòng mình bằng sự lặng im
Lẽ nào...
Tôi
bị trầm cảm?

Mọi người nói, mọi người cười
Còn tôi bật khóc trong ý nghĩ
Nỗi buồn không chịu nổi ngột ngạt
Nó chạy ra ngoài khoảng không hóng gió.

Bàn tay tôi vươn cao qua ô cửa nhỏ
Nỗi buồn ơi, nỗi buồn ơi...
Tôi cảm thấy những sợi tóc bạc
Rơi ra từ suy nghĩ của mình.


chỉ biết lặng thinh
Nỗi buồn như tách cafe uống dở
Đương nhìn tôi trách móc..."

Một góc trên Triệu Việt Vương, chiều 13-1-07

*



Em đừng khóc, đừng thương cây rụng lá
Hãy thương người yêu em thế lâu nay

(thơ của ai cũng chả nhớ, chỉ nhớ là một nhà thơ Nga)
lantuvien_ttt
QUOTE(Evil @ Jan 19 2007, 08:33 PM)
QUOTE(lantuvien_ttt @ Jan 19 2007, 02:21 PM)

Ngang phố chiều nay
Có một người vừa tiễn một người đi
Lòng lặng lẽ như hoa vàng khép nắng…

19-10-07[/color][/i]
*



?

Tôi ra ga lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt

(Onga Becgon, chả nhớ tên bà ý viết thế nào cho đúng nữa)

Bài thơ trên của Lan đẹp và hay nhưng từng đoạn, từng đoạn của nó lại gợi lên trong mình những hình ảnh, âm điệu của những bài thơ khác. Có thể không gọi tên ra được một cách chính xác nhưng nó vang trong mình những âm hưởng quen thuộc, đã từng gặp, yêu, và nhớ.
*



Chị (chắc Evil lớn hơn nhóc lan, vì lantuvien sinh 13-2-88. thích gọi thế nì cho thân thiện. Hì hì).

Iem cũng thích thơ Onga Becgon. Có lẽ vì vậy mà khi làm thơ bị ảnh hưởng chút gì đó chăng?
Minh Tí
Xém chút nữa mình đập đầu vào màn hình vì giật mình. Trời ạ. Sợi tóc bạc, khép lòng, trầm cảm, thời xưa ấy. Hóa ra mới 18 tuổi !!! Tuổi ăn tuổi chơi mà đã vướng vào lưới đời, đã trầm, đã cảm, đã đau. Thiệt tình. Có khi phải đi theo chị Mưa thôi, tự nhận là 17 tuổi, vì dù sao tóc chưa bạc.

By the way là khá thích bài thơ hoa vàng tắt nắng.



lantuvien_ttt
QUOTE(timo @ Jan 20 2007, 02:50 AM)
Xém chút nữa mình đập đầu vào màn hình vì giật mình. Trời ạ. Sợi tóc bạc, khép lòng, trầm cảm, thời xưa ấy. Hóa ra mới 18 tuổi !!! Tuổi ăn tuổi chơi mà đã vướng vào lưới đời, đã trầm, đã cảm, đã đau. Thiệt tình. Có khi phải đi theo chị Mưa thôi, tự nhận là 17 tuổi, vì dù sao tóc chưa bạc.

By the way là khá thích bài thơ hoa vàng tắt nắng.
*



Timo ơi, bây giờ bọn trẻ con lớn nhanh hơn chúng ta tưởng nhiều. Timo tự nhận là 17 tuổi, có đứa trẻ 18 lại muốn tự nhận mình là 81 chẳng hạn. He he.

Mà ai "vướng vào lưới đời, đã trầm, đã cảm, đã đau."??? Nghe ghê chết được.

Thơ chỉ là thơ thôi. Nên nhớ cho điều ấy! sp_ike.gif
lantuvien_ttt
QUOTE
Timo ơi, bây giờ bọn trẻ con lớn nhanh hơn chúng ta tưởng nhiều. Timo tự nhận là 17 tuổi, có đứa trẻ 18 lại muốn tự nhận mình là 81 chẳng hạn. He he.

Mà ai "vướng vào lưới đời, đã trầm, đã cảm, đã đau."??? Nghe ghê chết được.

Thơ chỉ là thơ thôi. Nên nhớ cho điều ấy! sp_ike.gif

*



Quái, sao tớ cứ nhìn mãi cái mặt cười nhảy tưng tửng nè, tớ cảm thấy như nói đang nói "hâm, hấp". Hi hi, chả biết có phải nó đang rủa tớ thế hông nữa. Hì.

Lâu lắm rồi mới rảnh rỗi đọc nhiều blog của bạn bè đến thế. leuleu.gif
lantuvien_ttt
http://farm1.static.flickr.com/113/366941640_56facf68ca_m.jpg


Cafe "Cuối ngõ"

Hoa cúc vàng trong chiều giờ sẫm cánh...

Chiều thứ bảy rủ nhau cafe
Một chiếc mũ, một khăn len ấm rồi
Dưới ánh đèn nhỏ ta ngồi
Gió mùa, mưa lạnh dừng chân bên thềm.

Tách đen thêm một chút đường
Tách nâu ít sữa còn vương ngọt ngào
3 ly chanh muối lao xao
Nụ hồng chúm chím góc bàn làm duyên.

"Đường xanh hoa muỗi bay rì rào
Có người lòng như nắng qua đèo"...
Ngoài trời mưa long tong phiến lá
Khánh Ly hát, Trịnh trên tường lắng nghe.

...

Thôi về đi nhé, tối rồi
Cafe đã cạn, người trông bóng người
Mr. Smith
Cái quán Cuối ngõ này ở đâu nhỉ, tớ cũng có nghe nhắc tới nó.
Pages: [<<], [<], 3, 4, 5, [6], 7, 8, 9, [>], [>>]
Quán nước đầu làng Ven > Sáng Tác - Thảo Luận - Phổ biến kiến thức > Văn Học & Ngôn Ngữ
Invision Power Board © 2001-2023 Invision Power Services, Inc.