QUOTE(Phó Thường Nhân @ Apr 18 2007, 02:34 PM)
Sau này khi nhà Hậu Lê (Lê Lợi ) lên, thì nhà nước mới quyết định "thuần nho" theo Nho giáo, và đạo Phật lúc đó cũng lụn bại. Từ đó mà có sự phát triển định hướng việc thờ Thần vốn có từ trước thành hệ thống, bài bản, theo cách làm của nhà Minh. Và cũng từ đó thần Hoàng thành tín ngưỡng "nhà nước".
Chuyện này xẩy ra vào cuối thế kỷ XV đầu XVI, và cũng từ đó cái đình , vốn trước chỉ là như cái điếm làm chốn nghỉ chân trở thành tụ điểm của cái làng. Cây đa, giếng nước, cái đình trở thành biểu tượng làng từ lúc này.
Phùng hưng, cũng như nhiều các thần khác được thờ từ lâu, nhưng nó là tín ngưỡng tự nhiên trước khi được chuẩn hóa vào hệ thống tín ngưỡng Thành hoàng.
Tớ đồng ý với bác Phó với việc thờ các anh hùng, thánh nhân, từ xa xưa đã có, họ trở thành Thần sau khi mất, hoặc sau này phong, nhưng chưa là Thành hoàng, mà chỉ là Thần, thường là các vị vua như Phùng Hưng, Lý Bí, hoặc Thiên thần (đầu thai) như Tản Viên, Phù Đổng...
Thời Ngô Quyền, thời Lý, có đền thờ các vị Thần (bài thơ Thần đọc ở đền thờ Trương Hống, Trương Hát chẳng hạn) nhưng không phải thành hoàng, là vị thần của riêng làng/tổng nào.
Chữ Hoàng trong Thành hoàng giống chữ hoàng trong Hoàng đế, nhưng có bộ thổ.
Tuy nhiên, tớ có đọc thấy Ngô Tất Tố cho rằng Đình làng và Thành hoàng Việt Nam có từ đầu đời nhà Trần, và tác giả trực tiếp là Trần Thủ Độ.
Để người dân bớt lòng thương nhớ về nhà Lý và công lao của các vua Lý, Trần Thủ Độ đã cho phép các làng được thờ riêng vị thần của làng mình, hướng lòng tôn sùng của họ vào một đối tượng khác với các vua Lý vốn nằm trong lòng dân hai trăm năm. Đồng thời với việc đó là việc biến đổi chức năng của ngôi đình - là nơi dựng sẵn để đề phòng đón vua khi kinh lý, vi hành - thành nơi thờ vị thần làng.
Việc lập thành hoàng còn có một vai trò cao hơn, là khi Trần Thủ Độ đặt lệ cho phép những người có công với nước - thực ra là có công với triều nhà Trần - được trở thành thần của làng, bốn mùa cúng tế, và do đó việc phong thành hoàng phải do triều đình sắc phong. Điều này khiến cho nhiều người trung thành, góp sức với nhà Trần hơn, để không chỉ vinh hoa phú quý mà danh tiếng còn để mãi muôn đời.
Các đình và sắc phong đời Trần đều bị phá hủy hoàn toàn dưới thời giặc Minh, nên đến nay chỉ còn di tích đình và sắc phong thời Lê.
Đó là ý kiến của Ngô Tất Tố. Nếu đúng vậy thì đình làng và Thành hoàng có từ đầu đời Trần.
Và trình độ trị quốc của Trần Thủ Độ đúng là tuyệt đỉnh cao thủ.