Langven.com Forum

Full Version: Lạm Phát - Thông Tấn Xã Vàng Anh
Quán nước đầu làng Ven > Gặp Gỡ - Trao Đổi - Làm Quen > Thời Sự
Pages: [1], 2, 3, 4, [>], [>>]
NguoiVN
http://blog.360.yahoo.com/blog-fkTaeFY2dbKNOic32.Yv

bác phó vào phân tích giúp bài viết của chuyên gia kinh tế vàng anh với, lúc quan trọng thì lại ít thấy bác nói.

ở blog của anh Linh có quote dự báo khủng hoảng tiền tệ etc.
Phó Thường Nhân
@NguoiVn,
Tôi chẳng thấy cái gì trong Blog cả. Có thấy kinh tế kinh tiếc gì đâu ?

Còn tại sao VN lạm phát như thế thì theo tôi có mấy lý do :

1- Chạy ngược chiều thời đại, lúc nó co thi mình lại phất cái chứng khoán. Vì thế đang sống trở thành chết. Cái lý do này là chính sách của nhà nước, không nghi ngờ gì nữa. có nghĩa là VN bốc chứng khoán không đúng thời điểm, cũng như quá yếu mà lại ra gió.

2- Mỹ và thế giới tài phiệt phương tây speculating trong ván cờ họ chơi với TQ bằng cách bóp các nguồn nguyên liệu, trong đó dầu mỏ là chủ yếu, nhưng nó còn bao gồm tất cả các tài nguyên khác trong đó có lương thực. Cái nay là điều kiện thế giới.

3- Mỹ lấy lương thực làm xăng để gây lạm phát toàn cầu. (Đây chưa chắc phải là chủ ý, nhưng họ chỉ lo thân họ thôi. Thằng nào yếu thì chết). Cái này cũng là điều kiện thế giới.

4- Kinh tế VN không có chân. Vì công nghiệp trong nước không đủ nuôi nhu cầu xã hội trong những vấn đề về xăng dầu, phân bón, ..có nghĩa là VN chưa quan tâm được tới vấn đề an ninh kinh tế. Cái này cũng là lỗi nhà nước. Nếu có chủ trương xây dựng hạ tầng công nghiệp nặng, thì thoát. Nhưng có làm được đâu. Thậm trí đã nghĩ được mà làm không xong (hay chưa xong) ví dụ lọc dầu Dung Quất. Tại sao ? (yếu kém kỹ thuật hay thiếu tiền hay tại sao ??)

5- Việc tăng giá gạo là do đầu cơ. Vì VN vẫn là nước xuất khẩu gạo. May mắn thay là cái này còn làm được. Tức là trong vòng 10 năm tới, VN vẫn có an ninh lương thực.

Như vậy trong 5 nguyên nhân thì 2 cái là do tự mình gây ra. Vì quản lý nhà nước và kế hoạch lâu dài yếu kém. (Ngân hàng và chính sách công nghiệp nặng yếu kém).
NguoiVN
(@click here)

bác phó ra tay đi laugh1.gif
Phó Thường Nhân
Việc chính phủ thu tiền về bằng cách tăng lãi xuất là đúng, không sai. Nó là biện pháp classic nhằm giảm số lượng tiền mặt có trên thị trường để giảm lạm phát, điều đó là đúng.
Không thể bắt chiếc Mỹ được. Vì vị trí của kinh tế Mỹ khác. Nó khác ở chỗ tiền đô là tiền dự trữ của thế giới, và Mỹ không có vấn đề về ngoại tệ về xuất nhập khẩu:
Người Mỹ để cứu thị trường chứng khoán bơm tiền ra , bằng cách giảm lãi xuất vì những lý do này:

1- Lãi xuất giảm thì cái gánh nặng trả lãi giảm, dẫn đến việc các hãng dễ thở hơn. Vì dễ thở hơn nó sẽ giữ được sản xuất.
2- Số tiền lưu chuyển tăng thì làm tiền đô mất giá so với các ngoại tệ khác, đặc biệt là với đồng nhân dân tệ. Như vậy nhập khẩu sẽ giảm. Áp lực của hàng TQ lên thị trường Mỹ giảm. các hãng Mỹ sản xuất ở Mỹ cũng thở dễ hơn.
3- Tăng giá dầu mỏ, khiến giá việc vận chuyển hàng hóa cũng tăng, khiến việc đầu tư ở nước ngoài rồi nhập về Mỹ ít hấp dẫn hơn.
4- Tăng giá dầu lợi nhuận vào túi tư bản Mỹ, tức là nước Mỹ. Vì thế dù có lạm phát, lạm phát của nó cũng nhỏ nhất.
5- Tăng số lượng tiền ra cũng góp phần làm nhẹ món nợ của Mỹ với TQ. Vì tiền Mỹ càng mất giá, thì đồng nghĩa với việc xóa nợ. Do Mỹ trả TQ bằng tiền Đô.

Từ tất cả những lý do trên, tức là tăng số lượng tiền trên thị trường góp phần tăng cường khả năng sống sót của các hãng Mỹ, giảm nợ nước ngoài, đồng thời lạm phát kiểm soát được, vì lạm phát chính là do tự họ gây ra thì việc FED của Mỹ giảm lãi xuất là đúng.

Ở VN hoàn toàn khác. Và nó phức tạp hơn. Vì ở VN có hai vòng quay kinh tế không gắn với nhau tức là sản xuất cho nhu cầu trong nước và sản xuất xuất khẩu. Hai cái vòng kinh tế này không trợ giúp cho nhau, thậm chí làm hại nhau.

Với các hãng nhằm vào xuất khẩu:
Những hãng này phụ thuộc vào nguyên liệu từ nước ngoài, cho nên bị lạm phát từ việc nhập nguyên liệu. Vì thế nếu sản xuất của nó tăng thì tức khác lạm phát cũng tăng. Không kể giá bán ra không tăng nhanh bằng giá nhập khẩu, vì mình là thị trường "nô lệ". Có nghĩa là càng sản xuất càng chết càng lỗ, kiểu chị Dậu làm thuê cho nghị Quế. Nếu giảm lãi xuất thì cũng không cứu được nó không kể nó còn có thể mang lại những rối loạn xã hội.
Tại sao ? vì số tiền VND tăng thì tự khắc giá Đô tăng. Tức là tiền VND sẽ mất giá so với Đô la và tức khắc làm cho người dân nghèo hẳn đi. Nhưng nó không giúp cho việc tăng sức cạnh tranh trong xuất khẩu, vì nó đã bị nhập khẩu nguyên liệu "ăn mất". Có nghĩa là càng làm càng nghèo.

Với các hãng nhằm vào thị trường nội địa.
Nhưng cái phần kinh tế xuất khẩu này vẫn còn chống đỡ khá hơn phần kinh tế nội địa. Vì sao ? vì phần kinh tế nội địa nhập khẩu nguyên liệu và hàng hóa bằng đô tức là chi bằng đô nhưng thu vào bằng VND. Và cái VND này không đổi ra đô được.
Cho đến nay, thì thặng dư đô la của kinh tế xuất khẩu được bù vào cái phần Đô không đổi ra VND này. Và ngay cả trong trường hợp kinh tế hoạt động bình thường, VN vẫn vị thất chi. Có nghĩa là số lượng tiền đô mà VN cần cho kinh tế nhiều hơn khả năng kinh tế VN kiếm được.

Bây giờ nếu giảm số lãi xuất, để cho cái nền kinh tế "chi đô nhả VND" này, thì khác nào đổ tiền xuống cái thùng không đáy. Và lạm phát còn tăng nữa.
Chính vì thế mà dự trữ ngoại tệ của VN thụt ngũm, và nếu tiếp tục thế thì phá sản, vì đồng VND sử dụng cái dự trự ngoại tệ này làm đảm bảo.

Nếu nhìn thế thì sẽ thấy cái thị trường chứng khoán ở VN là một thứ ôm rơm nặng bụng, chỉ có hại mà không có lợi. Và việc bung nó ra là một sai lầm cực lớn của chính phủ VN. Vấn đề ở đây không phải là cứu thị trường chứng khoán. Mà là việc thị trường chứng khoán đã có đủ điều kiện để hoạt động ở VN chưa. Với tôi là chưa. Vì thế nó sập là tốt. Không có gì đáng thương tiếc cả.

Còn tại sao thì để tôi viết sau vây.
Phó Thường Nhân
Để nói ngăn gọn trước khi tán phét "ăn rau muống nói chuyện thế giới" thì cái phân tích của tôi lô gíc nó như thế này:

1- Cứu kinh tế VN hiện nay không phải là cứu thị trường chứng khoán. So sánh với một sự kện thời sự thì nó có lẽ giống như thế này: Nếu coi cứu thị trường chứng khoán là cứu kinh tế VN cũng giống như mở rộng Hà nội lên Hòa Bình được coi là phát triển kinh tế thủ đô. Nó chỉ có cái danh mà vô thực. Ngoại trừ nó có thể có lợi cho nhưng ai có ruộng ở Mai Châu bỗng nhiên giầu vì thành ra có đất ở Thủ đô. Tức là nó chỉ sống bằng cái danh hão mà thôi.

2- Cứu kinh tế VN thì phải để cho thị trường chứng khoán chết, để tập trung chỉnh đốn ngân hàng, phát triển công nghiệp nặng, để cho hai cái vòng kinh tế xuất khẩu và nội địa hỗ trợ nhau chứ không phải là giết nhau như hiện tại.
NguoiVN
cái blog đấy thấy ý kiến vui vui, nên em link vào đây, hình như bạn của anh Linh.
Phó Thường Nhân
Khi mở ra thị trương chứng khoán, ở VN người ta muốn cái gì ? Tôi nghĩ là nó nhằm vào mấy điều sau, sắp xếp theo thứ tự độ quan trọng tăng dần:
- Chứng tỏ VN phát triển.
- Kiếm tiền nhanh.
- Thu hút vốn đầu tư nước ngoài.

Thị trường chứng khoán thực ra là thị trường về sở hữu, và qua quyền sở hữu sẽ tạo ra nguồn đầu tư (mua trái phiếu chính là mua quyền sở hữu một hoạt động kinh tế). Ở VN khi các ông Dũng, Triết ..muốn phát triển thị trường chứng khoán nó là một kiểu « ích nước lợi nhà ». Ích nước là vì người ta nghĩ nước ngoài sẽ rót vốn vào đầu tư, và như vậy sẽ giúp kinh tế phát triển. Lợi nhà (không phải hiểu trực tiếp là các ông ấy lợi, mà có những thế lực trong hệ thống quản lý kinh tế nhà nước muốn phất nhanh, nhờ đầu cơ trái phiếu) bởi vì phát triển thị trường chứng khoán cũng đồng thời với việc cổ phần hoá (chứ không phải tư hữu hoá doanh nghiệp) Và đây chính là đầu mối dẫn tới thảm hoạ của thị trường chứng khoán VN.

Đầu tiên là ở VN không có tư bản (capitaux). Nó không có tư bản vì hai lẽ. Lẽ đầu tiên là không có một tầng lớp người giầu có quyền sở hữu lớn đến mức có tư bản dư thừa. Ở VN ông tư bản lớn nhất là nhà nước. Hiện tại có một tầng lớp người giầu lên ( Doanh nhân hay những người nắm những vị trí chủ chốt trong bộ máy nhà nước ở vào những vị trí quản lý kinh tế). Nhưng do luật lệ không rõ ràng, quyền sở hữu của họ cũng rất mong manh và không được pháp luật đảm bảo. Không kể số vốn họ có chưa là cái gì. Lẽ thứ hai là hệ thống ngân hàng yếu kém không thu hút được vốn trong dân qua các hình tức tiết kiệm, cũng không có những package gắn gửi tiết kiệm với mua cổ phiếu để tạo thành những tư bản pháp nhân (Capital institutionel) qua hình thức sở hữu của nhà băng, của hãng bảo hiểm, tổ chức quỹ tiết kiệm... Đã không có tư bản là chủ sở hữu thì làm sao có thể có thị trường cổ phiếu lành mạnh. Vì thế muốn có thị trường cổ phiếu lành mạnh thì phải rõ ràng luật lệ để người có tiền không nơm nớp sợ, chứ bây giờ doanh nhân nào chẳng sợ bị sờ gáy vì « cao hơn người khác một cái đầu ». Mà lý do để bị sờ gáy thì nhan nhản, thật giả lẫn lộn, biết đâu mà lần. Không có hai cái chân này : những tư bản pháp nhân và tư bản cá nhân thật sự, thì lấy gì làm hạt nhân cho thị trường chứng khoán để cho nó ổn định mà không thành một thứ Casino.

Điều chết người thứ hai là thị trường chứng khoán ở VN không phải là thị trường đầu tư. Tại sao lại thế vì nó có mấy lý do sau:

- Người ta đầu tư không phải là do các hãng hoạt động tốt, có lãi, có chương trình đầu tư phát triển rõ ràng. Họ mua cổ phiếu với hị vọng là những hãng này đưa ra giá thấp, và như thế bản thân tài sản cố định của hãng đã đủ để người ta hi vọng « thắng ». Điều này càng đặc biệt đúng với những hãng của nhà nước. Tôi nghĩ chẳng ai dại gì có tiền lại hùn vốn vào các hãng nhà nước cho « các ông ấy phá », các hãng nhà nước khác được cổ phần hoá 100% thì họ hi vọng quỹ đất đã đủ làm cho tiền đầu tư hoà vốn hay thắng. Kết quả nó chỉ là một thứ ăn sổi.
Nếu chỉ có các pháp nhân, cá nhân trong nước mua thì cái vòng kinh tế vẫn khép kín. Nhưng vì muốn dùng thị trường chứng khoán để câu vốn nước ngoài nên sự việc càng đổ bể to hơn. Tại sao ?

+ Việc đổ bể đầu tiên là các quỹ nước ngoài vào VN mua cổ phiếu không phải để đầu tư phát triể n mà để đầu cơ. Như vậy bản thân họ cũng không có chiến thuật chiến lược gì cả. Người ta không thể phát triển kinh tế bằng những tư bản đầu cơ.

+ Khi tư bản nước ngoài mua cổ phiếu của các hãng nội địa VN thì nó còn có thêm vấn đề tiền tệ nữa. Vì họ đầu tư bằng ngoại tệ, và hiển nhiên tiền họ muốn thu về như là lợi nhuận cũng phải là ngoại tệ. Đồng ngoại tệ đi vào được hệ thống ngân hàng VN thu lại đổi ra VND, nhưng lãi xuất nếu có mà họ rút ra thì hệ thống ngân hàng VN cũng phải đổi lại từ VND ra ngoại tệ cho họ mang đi, chứ làm sao mà bắt họ giữ VND. Chính ở đây cái bẫy được mở ra. Nó đã từng mở ra với Thái, với các nước ĐNA khác trong khủng hoảng tiền tệ 1997 mà sao ông VN vẫn tiếp tục đâm đầu vào. Thế mới điên!!! Hãy lấy một ví dụ:

- Trong trường hợp hãng đầu tư có lãi, người đầu tư thu được lãi bằng VND, họ mang đổi thành đô. Đồng đô này xuất phát từ đâu. Từ lợi nhuận của các hãng xuất khẩu VN, chứ không phải là từ hãng người ta đầu tư mà ra. Lợi nhuận của các hãng này để ở VN không nhiều, thực ra nó chỉ là tiền thuếvà tiền lương, vì nó chủ yếu (2/3) là các chi nhánh hãng nước ngoài.Như vậy những đồng ngoại tệ vất vả thu được này không những phải « cõng » nhập khẩu máy móc, xăng dầu mà còn phải cõng cả lợi nhuận « không chuyển đôi được » của kinh tế VN. Từ đây nó thành nghịch lý. Người ta tưởng mở thị trường chứng khoán để tăng đầu tư, thực ra là giảm đầu tư.

- Trong trường hợp các hãng này lỗ thì tình trạng càng thê thảm hơn, và lập tức nó bị biến thanh cơn bão khủng hoảng tiền tệ. Vì sao ? Vì lúc họ thấy không có lãi, thì họ ồ ạt bán VND đang có để đổi nó ra tiền ngoại tệ. Nhưng không một hệ thống ngân hàng quốc gia nào có đủ ngoại tệ tương đương với vốn trên thị trường. Người ta chỉ có một phần nhỏ cỡ 10% trị giá để chuyển đổi thôi. Việc các pháp nhân đầu tư nước ngoài ồ ạt đổi tiền sẽ dẫn tới việc ngập lụt tiền nội địa và khan hiếm tiền ngoại tệ? Việc này dẫn tới lạm phát và đồng tiền mất giá. Trong trường hợp đó ngân hàng trung ương phải làm gì ? Phải vay lãi nặng tiền ngoại tệ trên thị trường thế giới để trả cho người ta. Kết quả : kinh tế lụn bại, không xuất khẩu được, đồng thời lại phải vay ngoại tệ ..để trả tiền đầu tư. Ở Thái khủng hoảng năm 97 không những hút hết tiền dự trữ của ngân hàng Thái, mà còn bắt buộc ngân hàng trung ương nước này vay nợ WB, FMI , .. để trả nợ cho các ngân hàng phương Tây. Cái nghịch lý xẩy ra là mình mời người ta vào đầu tư kết quả chuyển thành phải lấy hết tiền dự trữ lại phải vay cả nước ngoài để trả gấp đôi gấp ba tiền họ mang vào. Tất cả chỉ vì tiền nội địa không chuyển đổi được.

Ở VN hiện tại có 7 tỉ đô mà người nước ngoài dùng để mua cổ phiếu, và 7 tỉ đô đó chính là 7 tỉ đô gây lạm phát. 7 tỉ trên một PNB cỡ 80 tỉ. Tức là gần 1/10. Tính thô thiển ra thì điều đó mang lại ít nhất là 10% lạm phát, trong trường hợp kinh tế hoạt động bình thường. Nếu kinh tế suy thoái không xuất khẩu được, thì nó là một quả bom nổ chậm mình đang cầm trên tay, không biết khi nào nó nổ trong khi hiệu ứng gây lạm phát vẫn còn đó và còn tăng hơn.
Phó Thường Nhân
Người ta có thể tin vào thị trường chứng khoán để cứu các hãng sắp sập hay gặp khó khăn trong hoạt động kinh doanh không ? KHÔNG.
Tôi nói chữ không ở đây có lẽ làm cho không ít người ngã ngửa vì ngạc nhiên, vì họ có tìm trong mọi manual economic, không ai người ta nói thế cả. Nhưng đó chính là thực tế. Tại sao ?
Thị trường chứng khoán là Capital Financière (Financial Capital) nó không phải là Industriel Capital. Chính vì thế khi nó đầu tư (đặc biệt là các quỹ tiền tệ, các pháp nhân tài chính nước ngoài) nó không để ý tới việc hàng hoá ra sao lợi hại thế nào, việc quan trong nhất với nó là tỉ số lợi nhuân trên Active. Kết quả nó có thể chữa cho một hãng từ lỗ thành lãi, nhưng bằng cách xóa sổ những hoạt động theo nó không có lợi, để tăng cái tỉ số lợi nhuận. Ngược lại để cứu những hãng công nghiệp bằng cách phát triển nó, có chiến lược chiến thuật đường hoàng thì ở các nước tu bản chủ nghĩa người ta sẽ ..quốc hữu hoá. Đến khi những hãng đó ăn nên làm ra thì nó mới ..tư hữu hoá. Như vậy một câu hỏi đặt ra ở VN. Các hãng quốc doanh đã quốc hữu hoá rồi mà không lãi, mà ngắc ngoải thì làm sao mà có thể chờ đợi Financial Capital cứu. Bởi nó có cứu bao giờ đâu.

Như vậy cái hi vọng ở VN dùng thị trường chứng khoán để vừa cứu các hãng quốc doanh vừa phát triển hoạt động của nó là Illusion mà cả thế giới này người ta cứ nhồi nhét vào đầu. Nó cũng không khác gì cái bài « dân chủ » mà họ phất ra để can thiệp chính trị cả. Còn thị trường chứng khoán chính là hình thức can thiệp kinh tế. Việc tuyên bố chỉ có tư hữu mới làm cho hoạt động kinh tế hiệu quả thực ra là không đúng. Hay đúng hơn nó chỉ đúng trong một số điều kiện nhất định. Từ đó nếu để cho thị trường chứng khoán bị các quỹ nước ngoài không chế, thì điều đó đồng nghĩa là VN muốn trở thành anh tá điền mà cổ bị tròng một cái thòng lọng. Cái thong lọng này chính là những manipulation trong việc chuyển đổi tiền, trong chính sách thu lợi nhuận. Có nghĩa là VN chưa phát triển đã tự tròng vào cổ nó một cái ách để hạn chế phát triển. Nước VN như vậy đang trên đường thắng lợi để đi tới một nền kinh tế thuộc địa.

Cũng chính vì thế cái « thằng BBC » nó mới nói rằng « lạm phát ở VN là do thắng lợi trong phát triển kinh tế ». scared.gif

Nhưng như vậy có nghĩa là không cần có thị trường chứng khoán không ? KHÔNG. Nhưng phải làm nó từ từ và phải tách nó ra khỏi quá trình tư hữu hoá các hãng quốc doanh. Tại sao ?
Trông cái phân tích trên của tôi, mọi người có thể thấy rõ, cái bẫy là đầu tư ngoại tệ mà lãi xuất lại là lãi xuất VND không chuyển đổi được. Vậy hãy hạn chế những hãng lên sàn là những hãng xuất khẩu, tự họ có thể làm ra ngoại tệ đã. Tức là đầu tư ngoại tệ lãi xuất ngoại tệ. Ngược lại các hãng quốc doanh trong nước thì chỉ chuyển nó thành tư bản nhà nước, có nghĩa là chuyển từ chính sách quản lý theo « bộ chủ quản » thành các hãng cổ phần mà nhà nước chiếm 100% Capital. Cho đến khi nào mà có một nền công nghiệp nặng đủ để nối cầu kinh tế xuất khẩu với kinh tế nội địa thì hãy cho nó lên sàn. Có nghĩa là người ta chỉ lên sàn lúc tư bản trong nước đã phát triển và thị trường VN trở thành một thị trường mẹ, chứ không còn là thị trường nô lệ nữa.


Phó Thường Nhân
Thế nào là một thị trường nô lệ thế nào là một thị trường chủ. Những khái niệm này cũng là do tôi đặt ra, và nó là biến tướng của khái niệm mẫu quốc (thành thị trường chủ) , thuộc địa (thành thị trường nô lệ). Trước đây khi còn có chế độ thuộc địa, thì việc bắt người ta làm nô lệ là thông qua cai trị chính trị. Ngày nay, khi một dạng chế độ trực trị như thế khó thực hiện được, thì người ta tìm cách dùng những cơ chế thị trường thông qua các thủ thuật về tiền tệ, về vốn, về kỹ thuật, ..để làm điều đó rồi nhồi sọ người ta qua các phương tiện thông tin đại chúng, trong cách dậy và quan niệm về kinh tế, ...
Thế nào là một thị trường nô lệ, và từ đó suy ra một nền kinh tế nô lệ. Đó là một thị trường phụ thuộc trực tiếp vào bên ngoài. Một thị trường mà sự tiêu thụ của nó làm suy sụp kinh tế.
Người ta làm kinh tế làm gì nếu không phải để sống sướng hơn. Như vậy một thị trường mà trong đó dân nếu tiêu thụ sẽ không thúc đẩy kinh tế mà phá kinh tế. Ngược lại nếu không tiêu thụ mà nai lưng ra làm công xuất khẩu cho thằng khác tiêu thì kinh tế phát triển thì nó là số phận kẻ nô lệ chứ còn gì nữa.
Ngược lại một thị trường chủ là thị trường mà nó càng tiêu thụ thì càng làm kinh tế phát triển. Chỉ ở trong thị trường như thế này, tức là khi nhu cầu của chính mình là động cơ phát triển của mình, tức là người ta làm chủ được kinh tế thì là thị trường chủ.

Hiện tại thị trường VN là một thị trường nô lệ. Và tôi sẽ lấy ngay những chỉ số của nó để chứng minh.
1- Đó là thị trường mà độ mở lớn nhất, có nghĩa là tỉ lệ xuất khẩu trên PNB cao nhất. VN xuất khoảng 40 tỉ trên PNB 80 tỉ. Độ mở của kinh tế VN còn cao hơn cả Pháp, Mỹ, Tây Đức, Nhật bản.
Điều đó chứng tỏ tiêu thụ trong nước không phải là động lực phát triển. Có nghĩa là còng lừng làm thuê cho người ta.
2- Trong các poste xuất khẩu, giá trị xuất khẩu nguyên liệu, nông sản là chủ yếu. Đây cũng là một đặc trưng của kinh tế nô lệ.
3- Nếu tăng cường tiêu thụ thì sẽ giết chết kinh tế. Đây là chuyện đang xẩy ra trước mắt. Từ đầu năm, dự trữ ngoại tệ của VN sụt gần 1/3 vì nhập khẩu nhưng không vì thế mà kinh tế khá hơn, mà lụn bại hơn.
4- Hiện tại do lạm phát gây ra từ bên ngoài (từ Mỹ) mà xuất khẩu không thể bù được nhập khẩu, càng xuất thì càng nhập, càng nhập thì càng lụn bại.

Từ 4 điều trên người ta có thể rút ra điều gì ? Có nghĩa là mình không sản xuất cho nhu cầu của mình mà cho người. Khi người ta « ngọ nguậy » thì mình chết theo.

Đây cũng chính là cái hình thức toàn cầu hoá mà người ta thích nhất. Toàn cầu hoá tương đương với có nhiều nước làm oshin cho họ, chứ không phải toàn cầu hoá là chia sẻ quyền lợi là cạnh tranh tự do , v..v.. Để làm điều đó họ có tất cả các công cụ, từ giáo trình dậy học kinh tế, cho đến chính sách cho vay, lời khuyên « phát triển » kinh tế..

Để phát triển kinh tế nhằm thoát khỏi cái thế này, thì Vn phải phát triển công nghiệp nặng. Tất nhiên người ta không thể sản xuất tất cả các sản phẩm, nhưng nó phải nhằm vào việc thay thế các sản phẩm có tính chiến lược trong phát triển kinh tế nội địa. Thường thì nó gồm xăng dầu, phân bón, điện lực, chất đốt cho dân, phôi thép, xi măng, ..Sau đó nó sẽ là một số ngành được dùng để « trợ chiến » cho xuất khẩu, để nâng cấp hàng xuất khẩu, ví dụ nếu xuất hàng dệt may giầy dép, thì phải có công nghiệp làm sợi nhân tạo, thuộc da, ..Rồi sau đó là các ngành chuyên trong phân cồng lao động quốc tế và được dùng làm công cụ kích cầu cho kinh tế ví dụ xe hơi, đồ điện tử, đóng tầu...
Bên cạnh đó bằng mọi cách phải đảm bảo được an ninh lương thực.
Đây là tất cả những gì người ta nhìn thấy trong kinh tế Âu – Mỹ, hay các nước mới nổi như Đại Hàn, Đài loan, ...

Ở VN điều này không làm được mặc dù có ý định. Điển hình là công trình Dung quất. Ngày xưa nhà thơ Tô Hữu nói lên một sự thực:
« Chín năm làm một Điện Biên
Nên vành hoa đỏ nên thiên sử vàng »

50 sau, con cháu của những anh hùng Điện Biên 10 năm không xây xong được một cái nhà máy lọc dầu. Cùng thời gian này, một nước bị bao vây tứ phía như Bắc Triều tiên có thể ...làm được bom nguyên tử. Thật là đau xót!! Thế mà người ta cứ nghếch mắt lên dân chủ với dân chẽo, làm như từ một đảng thành ba , bốn đảng đánh nhau giành bổng lộc tham nhũng thì sẽ có cơm ăn cho cả dân tộc.

Tại sao cái Dung Quất không xong ?
(còn tiếp)
NguoiVN
đang chờ nghe Dung Quất đây, giờ bác Phó dùng chiêu phim bộ nhiêu tập nữa
Pages: [1], 2, 3, 4, [>], [>>]
Quán nước đầu làng Ven > Gặp Gỡ - Trao Đổi - Làm Quen > Thời Sự
Invision Power Board © 2001-2024 Invision Power Services, Inc.