Langven.com Forum

Giúp đỡ - Lục lọi - Dân l ng - Lịch
Full Version: Ừ Thì Thơ
Quán nước đầu làng Ven > Sáng Tác - Thảo Luận - Phổ biến kiến thức > Văn Học & Ngôn Ngữ
Pages: 1, 2, 3, 4
KẹoMút
Đã lâu cũng chẳng làm thơ
Đã lâu cũng chẳng đợi chờ nhớ ai
Đã lâu chẳng xoã tóc dài
Đã lâu chẳng xỏ đôi hài xinh xinh
Giá ai để ý đến mình
Cũng về điểm lại má mình hồng hơn
KẹoMút
Thế là chỉ còn lại mình em
Mùa xuân đến đóng cửa ngồi im lặng
Vẫn bàn phím chẳng đoái hoài đến nắng
Chắc ngoài kia phố xá vẫn đông người

Xuân này cũng giống năm xưa thôi
Khi Tết đến chẳng điều gì háo hức
Này cành đào cành mai rạo rực
Cho xin nhờ một chút sức xuân

Giá xuân sang có đôi chút tần ngần
Đứng ngập ngừng bên gương sửa tóc
Ở ngoài phố có một lời mời mọc
Xuân đến nhà mang một chút nhớ nhung.

KẹoMút
Thế là mình hoá khô khan
Thế là mình hoá cô nàng đơn côi
Thế là chỉ có thế thôi
Mình tôi với bóng của tôi một mình
Thế là đêm những lặng thinh
Mùa xuân bên cửa mà tình ở đâu
Mùa xuân chẳng có mưa ngâu
Mà sao tình mãi trong bầu lặng yên
KẹoMút
Em đi qua chuyến đò
Em không dừng chân lại
Có nắng vàng chảy mãi
mênh mang...mênh mang...

Trách mầu hoa thật vàng
Cho hoa buồn mấy độ
Biết tình không duyên nợ
Nên bốn mùa lá thay

Bốn mùa lá vẫn bay
Dòng sông không trở lại
Có một điều mãi mãi
Để gió hoài cuốn đi

KẹoMút

Có một điều gì đó
Thẳm sâu trong lòng em
Như chiều nay lá có
Đợi chờ giọt sương đêm

Có một điều gì đó
Trong lòng thật dịu êm
Cuộc tình như là gió
Thổi về miền lãng quên
KẹoMút
Thơ tình giờ nhạt lắm
Bởi không có tình yêu
Nếu trót làm nỗi nhớ
Thì xin hãy thật nhiều.
KẹoMút
Có một điều gì đó
Qua ngõ khẽ thờ dài
Lá cây trằn trọc thức
Lộc chờ giọt sương mai

Có một điều gì đó
Thẳm sâu tận trong tâm
Ngày vẫn đi qua ngõ
Trong lòng mưa lâm thâm



KẹoMút
Em đi ra phố mùa đông
Quàng khăn không thấy ấm
Lòng không lạnh lắm
Nhưng đầy bão giông
KẹoMút
Em buồn chẳng nói lên lời
Sao anh đành nỡ để rơi tấm lòng
Giá mà không có nhớ mong
Thì em chẳng ước một vòng tay yêu
KẹoMút

Có từng vạt nắng
Đi ngang qua đời
Nhiều cơn mưa nhỏ
Đã từng rơi rơi

Có nhiều ánh mắt
Đã nghiêng qua rồi
Mà môi em đỏ
Chưa hề chạm môi
KẹoMút
Mùa xuân này em biết
Ta xa nhau thật rồi
Bẻ đôi lời tiễn biệt
Chia đều về đôi nơi
KẹoMút
Thế là chẳng phải chia tay
Chẳng qua chỉ có vài ngày giận thôi
Phó Thường Nhân
Thế là chẳng phải chia tay
Chẳng qua chỉ có vài ngày giận thôi
Mà sao đã rối tơi bời
Không không, có có rụng rời vần thơ

(Thơ bút tre)
hạo nhiên
Thì thơ!

Chiều ấy đọc thơ kể chuyện lòng
Vịn say, nghiêng ngả mắt em trong
Tơ xưa chưa dứt cho đành đoạn
Một thoáng yêu này-có hay không?

(sắc sắc không không)
KẹoMút
QUOTE(Phó Thường Nhân @ Jan 24 2006, 09:14 PM)
Thế là chẳng phải chia tay
Chẳng qua chỉ có vài ngày giận thôi
Mà sao đã rối tơi bời
Không không, có có rụng rời vần thơ

(Thơ bút tre)
*



Có gì đâu để chia tay
Chẳng qua chỉ có vài ngày mộng mơ
Làm chi có thực để chờ
Làm chi có thực để thơ với tình
KẹoMút
QUOTE(hạo nhiên @ Jan 25 2006, 02:36 PM)
Thì thơ!

Chiều ấy đọc thơ kể chuyện lòng
Vịn say, nghiêng ngả mắt em trong
Tơ xưa chưa dứt cho đành đoạn
Một thoáng yêu này-có hay không?

(sắc sắc không không)
*



Một thoáng yêu nào đâu có hay
Nào thấy tơ đâu cỏ mọc dầy
Hỏi người nào đó chiều nào đó
Lỡ gặp nhau rồi chẳng duyên may
KẹoMút
Nhân tiện post những bài thơ cũ.

Những bài thơ viết ở văn phòng.

Bữa tối
Ro ro ro tiếng máy điều hoà
Lách tách tách ngón tay trên bàn phím
Khúc khích tiếng cười đùa đồng nghiệp
Reng rinh reng điện thoại
....không gọi cho mình

Sáng ăn xôi
tối lương khô
cùng lipton, trà Kozy hay nước lọc
Một tay lướt bàn phím lọc cọc
tay kia bận việc ăn uống rồi

Chỗ ta ngồi
có bình hoa tươi mầu xanh như mầu áo
chong chóng giấy tự tay làm như hình tượng ảo
gọi gió về văn phòng em ơi

Ước mai sau khi lấy chồng rồi
Về nhà sớm, bật bếp ga, tíu tít
tiếng xèo xèo của thịt
lách tách nước sôi
leng keng xong nồi
khúc khích cười đùa (chồng em, còn ai nữa )

Bàn ăn, ngọn nến hồng lung linh ánh lửa
Đương nhiên rồi, sẽ có hoa tươi
Quạt gió thay chong chóng
đùa tóc em thổi sang chỗ anh chồng ngồi

Ừ, giá mà em biết chơi piano
đương nhiên sau bữa ăn hai bàn tay sẽ trên phím nhạc

Nhưng mà ai rửa bát?
Thôi, chẳng tưởng tượng nữa đâu
Công việc đang ngập đầu
Ừ, nhưng mà vui nhỉ.

5.2005
KẹoMút
Tự khúc

Chợt nhói đau trong nỗi cô đơn
Giữa buổi chiều với bộn bề công việc
Nắng hạ hắt qua song làm em chợt biết
Thế là thôi, một xuân nữa qua rồi

Tuổi thanh xuân em cứ ngậm ngùi
Đã rất yêu, rất thương bằng bao điều chân thật
Vậy mà sao tình cứ bay đi mất
Em tự hỏi mình rồi chẳng biết hỏi ai

Sớm đến cơ quan sau một giấc ngủ dài
Em vẫn điệu đà trong tà váy mới
Vẫn dịu dàng chờ một tình yêu tới
Những lúc buồn em vẫn cắm hoa tươi

Em biết quanh em có một vài người
Một chút quan tâm, đôi ba câu tán tỉnh
Ánh mắt em ngước nhìn qua cặp kính
Ôi những con người ở thế giới khác em

Em vẫn thường rời cơ quan khi thành phố đã lên đèn
Biết là chẳng ai có thể sẻ chia cho tất cả
Mỗi tâm hồn như một góc riêng tư rất lạ
Thôi hay là đừng kén chọn xa xôi
Để đừng như ngày qua đã có lúc lặng ngồi...

5.2005
KẹoMút
Hôm nay em đến công ty
Nỗi buồn gửi lại bên kia bầu trời
Thì ra hạnh phúc ở đời
Nào đâu có thể tách rời đắng cay

Tình yêu như thể là mây
Lửng lơ lơ lửng cho ngày dài thêm
Này thôi giọt nắng bên thềm
Xin đừng qua lại để đêm bớt sầu

Từ nay công việc bù đầu
Mình ta công việc đêm thâu đủ rồi
Xin đừng là chiếc lá rơi
Chao nghiêng qua cửa để tôi lại buồn.

6.05
KẹoMút
Buổi trưa
có tiếng cười vui nhộn
vẳng từ ngoài lễ tân
Cuộc đời là những cuộc chơi xa gần
lúc rong ruổi trèo đèo lội suối
lúc đạp xe lòng vòng quanh Hà Nội
lúc quán đông người lúc chỉ lại một mình thôi
bao nhiêu con đường em đã qua rồi
bao nhiêu quán em đã dừng chân lại
Rạp chiếu phim cũng một thời mê mải
ngồi một mình nghiền những thước phim hay

Có buổi trưa nào như buổi trưa nay
khoác chiếc áo mỏng cho điều hòa bớt lạnh
cắm một bông hoa tươi lấy từ bàn bên cạnh
tắt bóng đèn, em một góc riêng tư

Công việc còn nhiều nên hãy gắng ngủ trưa
Công việc chia con người làm hai nửa
Có những người quên đi tìm đôi lứa
Nhưng niềm vui là công việc chứ còn đâu
Đam mê tình yêu chỉ nhận những buồn rầu
Nhưng công việc làm người ta hạnh phúc
Thành công đến khi người ta gắng sức
Tình yêu gắng mấy thì cũng chẳng thể đến đâu

Cuộc sống của em cũng chẳng buồn rầu
Lúc buồn lúc vui, ngày qua ngày vẫn vậy
Tương lai là những điều ta không nhìn thấy
Em vẫn sống là mình qua năm tháng bình yên

Thật dịu hiền
Duỗi chân dài ngả mình trên ghế
Qua năm tháng những vần thơ vẫn thế
Đèn bật sáng rồi, tỉnh giấc thôi em.

6.05
Pages: 1, 2, 3, 4
Quán nước đầu làng Ven > Sáng Tác - Thảo Luận - Phổ biến kiến thức > Văn Học & Ngôn Ngữ
Bạn đang xem phiên bản gọn nhẹ của diễn đ n dưới dạng text, để xem các b i viết với đầy đủ mầu sắc v hình ảnh hãy nhấn v o đây !
Invision Power Board © 2001-2024 Invision Power Services, Inc.